CUỘC HÀNH TRÌNH DHARAMSALA (Bài 3)
(VIẾNG THĂM ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA)
(VIẾNG THĂM ĐỨC ĐẠT LAI LẠT MA)
Hôm nay là ngày 11-3-2011, đoàn hành hương chúng tôi một lần nữa trở lại Tu viện Namgyal nơi Đức Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 cư trú để cầu may gặp ngài vì ngày hôm qua đoàn chúng tôi không được gặp riêng ngài.
Đến nơi, trong khi cả đoàn lên chính điện làm lễ Phật, chúng tôi đã cùng sư cô Liên Quý đến gặp vị chánh văn phòng để ngỏ lời thỉnh cầu được gặp Đức Đạt Lai Lạt Ma. Nhưng thay vì gặp vị chánh văn phòng, chúng tôi lại được viên chức phụ trách lịch trình tiếp khách hàng ngày của ngài. Ông cho biết chương trình hôm nay của Đức Đạt Lai Lạt Ma và cả những ngày sắp tớiđều dày đặc vì nhiều vấn đề trọng đại của nhân dân Tây Tạng như cuộc họp khoángđại của quốc hội Tây Tạng lưu vong sắp diễn ra vào ngày 13-3-2011. Viên chức này cho biết các khách và các đoàn hành hương từ phương xa muốn được gặp ngài phải làm cuộc hẹn trước ít nhất là 4 tháng. Rất tiếc đoàn đã không có văn thư xin hẹn trước, nên đã ba lần sư cô Liên Qúy thỉnh cầu đều bị khước từ. Tuy vậy, sư cô vẫn không nản chí, cố kiên nhẫn xin cho được gặp ngài vì ngày maiđoàn phải rời Dharamsala trở lại Delhi. Sư cô Liên Quý cũng cho viên chức ấy biết quý thầy cô và đoàn Phật tử Việt Nam từ khắp nơi trên thế giới đang chờ đợi ngoài sân tu viện.
Cảm nhận được sự tha thiết mong cầu của đoàn Phật tử Việt Nam, cuối cùng, viên chức này đành đồng ý sắp xếp thời giờ để đoàn gặp ngài vào buổi trưa. Họphát cho chúng tôi mỗi người một lá đơn ghi danh, khi nộp lại cùng với Sổ Thông Hành (Sổ Hộ Chiếu) để làm thủ tục.
Ngàiđích thân trao tặng cho mỗi người một bức hình tôn tượng đức Phật Thích Ca thờtại Đại tháp Bồ Đề Đạo Tràng. Sau đó chụp hình chung lưu niệm với từng nhóm trong đoàn, do đoàn quá đông, và cuối cùng ngài nói một bài pháp ngắn khoảng năm phút.
Mở đầu cho phần nói chuyện, Đức Đạt Lai Lạt Ma hỏi:
- Các vị đều biết tiếng Anh phải không?
Hầu như mọi người đều im lặng, nên ngài yêu cầu người thông dịch. Trưởng ban tổchức đã nhờ một cô Phật tử trẻ tuổi đến cạnh ngài làm thông dịch viên. Đầu tiên Đức Đạt Lai Lạt Ma ngỏ lời chào mừngđến các Phật tử Việt Nam đã không quản ngại từ xa đến đây thăm ngài, sau đó ngài nhắn nhủ với đoàn Phật tử Việt Nam là Đức Phật không phải là đấng tạo hóa sáng tạo ra muôn loài, Ngài là một con người bình thường, đã tu hành và đã giác ngộ viên mãn. Ngài khuyên các Phật tử nên thực hành Phật Pháp trong đời sống hàng ngày, luôn phát triển tâm từ bi đến toàn thể chúng sinh, nên đọc và thực hành kinh Bát Nhã, nhất là các chương nói về Từ Bi, Trí Tuệ, Ba La Mật Đa và Tính Không.
Buổi tiếp kiến của Đức Đạt Lai Lạt Ma chấm dứt lúc 12:30 trưa. Ai nấy đều muốn kéo dài thêm giây phút quý báuđược nhìn, được nghe, được gần ngài mà người Phật tử Tây Tạng tin ngài là hiện thân của Đức Quán Thế Âm Bồ Tát. Nhiều Phật tử cũng xem ngài nhưvị Phật sống, tìm cách đến gần ngài. Họ cố gắng đưa tay ra để được nắm tay hay chạm vào tay ngài và tỏ vẻ sung sướng hạnh phúc, nhất là những Phật tử Việt Nam ở trong nước, vì cho đến nay ngài vẫn chưa có dịp một lần đến Việt Nam giảng pháp, mặc dù ngài đã đi rất nhiều nơi trên thế giới.
Thật ra, bệnh cũng một phần hay nhiều phần do tâm tạo, tâm hết bệnh thì thân bệnh cũng hết. Ai trong giới y học đều biết cuốn sách “Nơi không có thầy thuốc”,bác sĩ David Werner kể: “Có lần tôi thấy một bệnh nhân nhức đầu dữ dội. Một phụ nữ đưa cho anh ta miếng khoai mài và bảo rằng đây là thuốc giảm đau rất mạnh. Anh ta tin lời, đã ăn nó và kết quả là khỏi đau nhanh chóng”.
Theo bác sĩ Werner, trong trường hợp trên, yếu tố tâm lý của người bệnh đã được tácđộng để phát huy khả năng điều chỉnh của nó. Khi bệnh nhân được cho dùng một chất không phải là thuốc nhưng tin tưởng tuyệt đối đó là thuốc thật thì có thểgiảm bệnh. Đó là hiệu ứng Placebo của y khoa. Tuy nhiên, theo Phật Giáo, có những bệnh, có người chữa khỏi, lại có người chữa không khỏi, đó là do nghiệp riêng của mỗi người và cũng là kết quảcủa một quá trình gieo nhân thông qua thân, khẩu, ý. Vì thế muốn giảm hay khỏi bệnh chỉ có cách tựthân tu tập để chuyển nghiệp. Không ai có thể thay thế cho mình làm hết bệnh được, ngay cả đức Phật. Chúng ta còn nhớ một trong ba điều mà Đức Phật không làm được là Phật không thể chuyển được nghiệp của chúng sinh [1]…
Chúng tôi là những người cuối cùng rời khỏi khuôn viên tư dinh Đức Đạt Lai Lạt Ma. Người giữ an ninh đưa lại máy ảnh, không quên nói lời chúc chúng tôi lên đường trở vềNew Delhi bình an. “Vâng, sáng sớm mai chúng tôi sẽ trở về New Delhi và ngày hôm sau sẽ bay về Mỹ”. Tôi đáp lời.
Nắng Dharamsala buổi trưa rực rỡ nhưng không nóng như New Delhi, như Varanasi, nhưVaishali ở phía dưới đồng bằng xa xa kia. Có thể nói thời tiết nơi đây mát nhưthời tiết miền Nam Cali vào độ Xuân về.
Thếlà hết nửa ngày cuối ở Dharamsala.
Buổi chiều là chương trình tự do đi phố mua sắm quà lưu niệm. Khách sạn chỉ có xe đưa ra phố nhưng phải chờlâu, nên chúng tôi bước lần theo con dốc xuống đồi đón taxi.
Đi bộ trên những con phố nhỏ này, chúng tôi không có ý định mua sắm gì, chỉ quan sát những người đi qua lại và những người bán hàng mà hầu hết là đàn ông, một số vừa bán hàng vừa lần hạt trì chú. Chúng tôi không biết những người Tây Tạng này, trong lúc bán hàng tâm của họ để ở đâu, nơi câu niệm chú hay nơi người mua hàng, nhưng nhìn nét mặt họ có nét an vui và thanh thản. Chúng tôi biết rằng người Tây Tạng có niềm tin chắc chắn vào sự tái sinh, và cuộc sống hiện tại này đối với họ cũng chỉ là một sự sửa soạn cho đời sống sau.
Trởvề khách san, một chị bạn đã kể lại vì là phụ nữ nên khi đón taxi hơi khó vì trên xe đã có những người đàn ông thì tài xế sẽ không cho phụ nữ ngồi chung xe.
Bữaăn tối chiều nay chúng tôi được ăn cơm nấu chín do chính sư cô Liên Quý đã đích thân xuống bếp nấu, vì hôm qua chúng tôi đã phải ăn cơm sống. Cảm ơn sư cô đã chăm sóc đoàn chu đáo. Riêng quý thầy lúc nào cũng được các Phật tửthân cận chăm sóc từng bữa ăn, hôm nay cũng thế, họ đã đi chợ mua rau củ tươi về để nấu mời quý thầy dùng vì âu lo cho sức khỏe quý thầy. Trong nhóm chúng tôi chiều nay nhiều người cũng bị ho và cảm, riêng tôi cũng thế bị ho và khản cả tiếng.
Thếmà tôi cũng ở đây được ba đêm, ngày mai sẽ từ giã căn phòng nhiều bụi bặm và ẩm mốc cùng cái lạnh lẽo về đêm trên núi cao này.
Bích Phụng
(Ảnh bên trong khuôn viên tư dinh do Văn phòng Đức Đạt Lai Lạt Ma cung cấp - Ảnh bên ngoài: do Tâm Linh chụp)
Cảnh phía ngoài tu viện và tư dinh của Đức Đạt Lai Lạt Ma chụp vào buổi chiều tối (Cổng bên tay trái là đường đi bộ, cổng bên tay phải là đường dành cho xe hơi chở tiếpliệu và khách của Đức Đạt Lai Lạt Ma
Con đường hẻm cánh trái dẫn vào tu viện
Quý thầy cô đang chờ vào tư dinh Đức Đạt Lai Lạt Ma: dẫn đầu là thầy Thích Thông Hạnh
Quý Phật tử đang sắp hàng chờ đợi
Đức Đạt Lai Lạt Ma đang lắng nghe xem có ai trả lời gì không khi ngài hỏi - Các vị đều biết tiếng Anh phải không?
Đức Đạt Lai Lạt Ma đang trao tặng hình tôn tượng Đức Phật cho một Phật tử
Quý tăng ni và Phật tử đang nghe ngài nói pháp
Một vị Lạt Ma đang giải thích về hai gói thuốc vừa trao cho mỗi người - bên dưới là hình hai gói thuốc:
BUỔI CHIỀU RA PHỐ
Bến đậu xe taxi
Một con phố tại khu phố chính ở Dharamsala
Các tăng sĩ Tây Tạng đi dạo ở một con phố khác
Hai chú bé đang chơi trước một quán ven đường vắng khách
Ba điều dức Phật không làm được (tam bất năng):
1) không thể chuyển được nghiệp của chúng sinh.
2) không thể độ người không có duyên với Phật pháp.
3) không thể độ được hết thảy chúng sinh.
Khi còn tại thế, Đức Phật nói Ngài không thể chuyển nghiệp của chúng sinh được, mà chỉ có thểtừ bi chỉ dạy chúng sinh tự mình nỗ lực để thay đổi cuộc đời của mình. Ngài cũng nói là không thể độ thoát cho những chúng sinh mà Ngài không có duyên độ họ, nên chúng sinh phải có nhân duyên tin vào Phật pháp, thực hành giáo pháp muốn được hóa độ thì mới được Ngài giúp. Phật không thể độ được hết thảy chúng sinh vì lời phát nguyện “độ chúng sinh” của các ngài chỉ có nghĩa là đem ngọn đèn Tuệ đi giáo hóa chúng sinh. Vì chúng sinh do nghiệp lực sâu dày, mây mờ che lấp, Phật đã chỉ dạy nhưng lại không chịu vâng theo lời mà tu hành, bản thân cứ tiếp tục làm chuyện ác, không biếtđược Chân lý để tự tu tự độ thì họ phải lãnh quả báo xấu, đúng theo quy luật nhân quả trùng trùng không bao giờ dứt.HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).
No comments:
Post a Comment