Con người cái ý vốn haiKhi mừng khi giận đổi thay khôn lườngVội vàng khi ghét khi thươngKhi vui, vui ngất, khi buồn, buồn hiu.Muốn ưa tạo sắm đủ điềuRồi khi chê chán bỏ liều như chơiPháp nương tương đối không rờiDo hai lẽ ấy ý đời phát sanhDẫy đầy ngoại cảnh chung quanhCàng nuôi tạo ý trưởng thành thêm lênThói đời càng nhiễm càng quenBụi đời càng đóng càng đen tinh thần.Nhiều năm len lộn trong trầnÝ mình còn giữ nguyên phần được đâuChịu mang ảnh hưởng từ lâuÝ căn thôi đã ăn sâu lắm rồiNếu ai nhận ý làm tôiTức thì bị ý cuốn lôi luân trầmDắt đi theo nẻo lạc lầmĐọa chìm vào cõi tối tăm mịt mùNghiệp chơn tội quả bao ngờChắc chi phương hướng bến bờ là đâuLước theo ý dục mong cầuĐèo cao băng vượt biển sâu lao mìnhCon đường sanh tử, tử sanhRa vào lui tới thân hình đổi thayLuân hồi trong cõi trần aiCũng vì cái ý chyển xoay không ngừngLên cao xuống thấp không chừngCũng vì cái ý lẫy lùng buông lungÝ năng chế ngự oai hùngNgười người răm rắp phục tùng vâng theoNguồn đời nước chảy thuận chiềuThảm thương cái bọt riu riu xuôi dòngMấy ai cưỡng ý nén lòngVượt nguồn dục vọng thoát vòng muốn hamTịnh tâm bớt nói ngưng làmLần lần nhập thánh siêu phàm từ đâyĐừng lầm cố chấp riêng tâyCũng đừng tính có ý này ý kiaTa, người đừng tính phân chiaCó, không đừng tính đoạn lìa hai bênNhư thường, như vậy, như nhiênNhư như chẳng động không thiên, không dờiSự duyên thì đạo khác đờiLý chơn đời đạo, không rời, không xaChấp không, chấp có rầy ràĐến khi vô chấp mới hòa thuận nhauSao sao thôi cũng là saoSự chi cũng vậy thế nào cũng xongTâm không vạn sự đều không.Tâm chơn các pháp thảy đồng quy chơnHọc đòi theo bậc thánh nhơnPhải trừ tâm vọng mới hoàn bổn nguyênVọng tâm là ý riêng tưThất tình lục dục một tên khác gìThường năng kiểm soát hành viKhi ăn, lúc nói đứng đi ngồi nằmĐừng cho vọng ý phóng tâmPhải nhờ giới luật buộc cầm khít khaoTuy không thấy ý chỗ nàoNhưng khi động tác ý lao ra ngoàiNếu ai thiền định hoài hoàiẤy là ý mã bị cai trị rồiBằng ai dãi đãi buông trôiTrách sao ý mã chẳng lôi sai đườngVậy nên phải ráng kềm cươngGiờ giờ, phút phút phải thường soi tâmLặng lờ giữ vẻ trầm ngâmTánh dè dặt kín, nết đầm thắm nghiêmLuôn luôn đôi mắt phải kềmKhông nên nhìn liếc kiếm tìm chi chiNgó luôn xuống bước chân điNgó vào tâm trí luôn khi không rờiLỗ tai phải để thảnh thơiChớ ham nghe ngóng tiếng lời ai aiNghe kinh, nghe pháp, nghe bàiNghe vào tâm trí đặng hay sửa mìnhMũi thường phải ngửi mùi thanhẤy mùi đạo lý thơm lành hương đưaNgửi lâu càng mếm càng ưuNgửi vào trâm trí để ngừa nhiểm ưaLưỡi dù phải nếm vị thôCũng đừng chê trách thích đồ cao lươngNếm là nếm vị chơn thườngNếm vào tâm trí tỏ tường niệm suyThân như xuất đối thức triTay chân kềm chế trong khi đụng sờ.HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).5/1/2012.OM MANI PADME HUM.( 3 LAN ).
Wednesday, 4 January 2012
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment