Wednesday 1 January 2014

 

       
 
        Một trong những giáo lý chính của Phật Giáo là nguyên lý Vô Thường. Đức Phật dạy rằng trên vũ trụ này không có cái gì tồn tại mãi mãi. Tất cả mọi sự vật, lớn như sông núi và nhỏ như những hạt nguyên tử (atoms) luôn luôn ở trong trạng thái biến chuyển. Về con người của chúng ta cũng vậy, thân thể và tâm lý của chúng ta luôn luôn biến chuyển. Lúc trẻ chúng ta khỏe mạnh và xinh đẹp, về già chúng ta yếu đuối và bệnh tật. Hôm nay chúng ta vui vẻ, ngày mai chúng ta sầu muộn. Hôm nay chúng ta gặp những người thân của chúng ta, ngày mai có thể một trong những người thân của chúng ta lìa bỏ thế giới này.
        Bài học Vô Thường này tất cả ai ai cũng biết. Các em nhỏ bảy tám tuổi cho đến những người lớn bảy tám mươi tuổi đều hiểu rõ nguyên lý Vô Thường. Tuy nhiên, hiểu nguyên lý Vô Thường là một chuyện, sống và kinh nghiệm Vô Thường là một chuyện khác.
        Tôi còn nhớ bài học Phật Pháp về Vô Thường do quý thầy dạy. Khi đó, mặc dầu được quý thầy giảng dạy rất là kỹ lưỡng, nhưng trong thâm tâm tôi tự nghĩ rằng, vô thường là chuyện đương nhiên của cuộc đời con người, có gì mới lạ đâu? Tuy nhiên, dần dần tôi nhận thức được rằng những gì tôi nghĩ ban đầu về vô thường là sai. Kinh nghiệm giúp tôi nhận thức được điều này là do chứng kiến những người bà con của tôi bị bệnh tật rồi chết. Tôi đau buồn khi chứng kiến những người thân của tôi bị bệnh, và tôi cảm thấy cực kỳ đau khổ khi tôi thấy những người thân của tôi qua đời.
        Gần đây nhất là tôi cảm thấy đau khổ khi bà ngoại tôi mất. Ngoại tôi rất thương tôi. Có thể nói rằng tôi là một trong những đứa cháu được ngoại tôi thương nhất. Hàng ngày vào những buổi sáng sớm, tôi được ngoại gọi đánh thức tôi dậy và nấu cho tôi những bữa ăn rất ngon. Vào những lúc rãnh, ngoại tôi tâm sự và khuyên bảo tôi những kinh nghiệm cuộc đời của ngoại. Ngoại vuốt tóc và hôn tôi khi không thấy có ai chung quanh. Lúc ngoại tôi còn sống, mặc dầu cảm thấy rất là hạnh phúc khi được gần ngoại, nhưng trong thâm tâm tôi lúc đó chợt lóe lên nỗi sợ hãi. Tôi sợ một ngày nào đó rất gần, ngoại tôi phải chết. Cuối cùng sự sợ hãi của tôi đã đến: Đó là sự ra đi của ngoại tôi.
        Biết và cảm nhận được đời là Vô Thường không những giúp chúng ta vơi bớt khổ đau, mà còn giúp chúng ta trở thành con người vị tha, đầy lòng thương yêu đối với mọi người. Nếu chúng ta ai ai cũng cảm nhận được đời là Vô Thường, thì chắc chắn rằng chúng ta không gây khổ đau cho nhau, chúng ta không lường gạt bêu xấu lẫn nhau, ngược lại, chúng ta làm những gì để có thể đem lại hạnh phúc cho người khác. Như vậy, hiểu và sống trong ý nghĩa Vô Thường giúp chúng ta từ bi, hỷ xã và lạc quan, chứ không phải bi quan, nhàm chán cuộc đời như một số người thường hiểu.
        Kinh nghiệm đau khổ từ sự ra đi của bà ngoại tôi, tôi bỗng cảm nhận được ý nghĩa sâu xa của bài học Vô Thường mà tôi đã học từ thuở ban đầu. Tôi tự hỏi tại sao tôi phải quá đau buồn khi ngoại tôi chết? Suy nghĩ kỹ tôi mới nhận ra được rằng, sự đau buồn của tôi quá nhiều là vì trong thâm tâm của tôi luôn luôn mong muốn ngoại tôi sống mãi. Nếu trong cuộc sống hàng ngày, tôi luôn luôn cảm nhận được ý nghĩa Vô Thường trong cuộc sống, chắc có lẽ tôi rất buồn khi ngoại tôi mất, nhưng chắc chắn rằng tôi sẽ không quá đau khổ và tuyệt vọng.

        Từ những kinh nghiệm Vô Thường trên, tôi suy nghĩ rộng thêm. Con người chúng ta quá đau khổ khi chúng ta gặp phải những gì trái với ước muốn sâu xa của chúng ta. Chúng ta ước muốn người thân của chúng ta mãi mãi bên ta; chúng ta muốn tiền bạc, nhà cửa, danh vọng, sự nghiệp mãi mãi là của ta v.v... Trên thực tế, những cái này sẽ không bao giờ có được, bởi vì đời là Vô Thường. Cảm nhận được ý nghĩa Vô Thường giúp chúng ta giảm bớt những khổ đau sâu sắc mà chúng ta kinh nghiệm trong cuộc sống như vừa kể trên. Lẽ dĩ nhiên, muốn diệt trừ khổ đau hoàn toàn, chúng ta phải sống hoặc quán chiếu như đức Phật hoặc những vị xuất gia tu hành.
        Để hiểu và cảm nhận được ý nghĩa Vô Thường, chúng ta phải thường tụng kinh, nghe quý thầy giảng, và kết bạn với những người Phật Tử tu hành. Những điều kiện này chúng ta có thể thực hiện được, nếu mỗi Chủ Nhật chúng ta lên chùa. Đến chùa, chúng ta có những bạn lành để nói chuyện, chúng ta được nghe quý thầy giảng, và chúng ta được đọc tụng những lời kinh giúp chúng ta vơi đi những khổ đau trong cuộc sống.
 
HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).GIAO HOI PHAT GIAO VIETNAM TREN THE GIOI.TINH THAT KIM LIEN.AUSTRALIA,SYDNEY.2/1/2014.THICH NU CHAN TANH.GIAC TAM.

No comments:

Post a Comment