Mười
Lời Khuyên Giúp Chúng Ta Biết Sống
&
Bước Theo Vết Chân Của Đức Phật
Hoàng Phong
chuyển ngữ
L
ời giới thiệu của người dịch:
Trong m
ột quyển sách nhỏ mang tựa đề là «Phật Giáo nhập môn » (ABC du
Bouddhisme, nhà xu
ất bản Grancher, 2008) tác giả Fabrice Midal nêu lên một số
các v
ấn đề căn bản nhằm giúp chúng ta có một cái nhìn bao quát về Phật Giáo. Tuy
các ch
ủ đề trong tập sách này đều mang tính cách đại cương thế nhưng kiến thức
c
ủa ông về Phật Pháp thì lại thật vô cùng sâu sắc và các đường nét chính yếu trong
giáo lý nhà Ph
ật đã được ông trình bày với một chiều sâu và dưới các khía cạnh
uyên bác th
ật bất ngờ.
Ông tránh không dùng các thu
ật ngữ đặc thù của Phật Giáo mà đôi khi đã bị
l
ạm dụng đến nỗi trở nên quá công thức và ‘nhàm chán’. Những điều mà ông nêu
lên tuy có v
ẻ mới lạ, hiện đại và thiết thực, đi thẳng vào tâm hồn và con tim của
người đọc, thế nhưng thật ra
thì những điều ấy đều phản ảnh sự hiểu biết thật thâm
sâu v
ề giáo lý của ông một cách kín đáo và khéo léo.
Dưới đây l
à phần chuyển ngữ toàn bộ chương 9 (tr. 151-161) bao gồm 10 lời
khuyên c
ủa tác giả hầu giúp chúng ta bước theo con đường của Đức Phật một cách
đúng đắn v
à vững chắc hơn.
***
1- T
ất cả đều có thể biến cải được
Ni
ềm tin sâu xa nhất trong giáo lý nhà Phật là tất cả mọi người đều
có th
ể tự cải biến mình trong từng giây phút một. Chẳng có gì gọi là định
m
ệnh cả. Thế nhưng đấy không phải là một điều dễ để cho mọi người có
th
ể thực hiện được. Phần đông chúng ta chỉ biết sống với những gì xảy
đến với m
ình. Khi mọi sự không được suôn sẻ thì lại nhất định không tự
v
ấn để tìm hiểu nguyên nhân do đâu mà ra để cải thiện lấy mình, mà lại
c
ứ khăng khăng tìm cách thay đổi cả thế giới này và buộc người khác
ph
ải chấp nhận quan điểm của mình.
Chú
ng ta đều có khuynh hướng khư khư tin rằng các khó khăn của
mình
đều do người khác gây ra hoặc là do hoàn cảnh mang đến cho
mình. N
ếu ta nổi giận thì ấy là vì người khác chọc cho ta bực tức – mà
không h
ề nghĩ rằng chính cái tâm thức của mình nổi giận và hành hạ
mình và không h
ề nhận ra là mình có thể ứng xử khác hơn thay vì chỉ
bi
ết nổi giận.
Tương tự như
thế, nếu có ai xúc phạm đến mình thì ta cứ cho là vì
người ấy không biết kính nể m
ình ; nếu mình có tính hay nhút nhát thì
c
ứ đổ lỗi cho người khác thiếu dịu dàng và hành xử thô bạo khiến cho
mình khi
ếp sợ ; nếu mình cảm thấy cô đơn thì ấy lại là vì trong cái thế
gi
ới này chẳng còn ai biết cố gắng đối xử ngay thật và sâu xa với mình.
Mười Lời Khuy
ên
…...... Hoàng Phong * www.phatgiaodaichung.com
Bước theo con đường của Đức Phật có nghĩa l
à ý thức được rằng sự
hi
ện hữu của mình nhất thiết không chỉ lệ thuộc vào các cảnh huống xảy
ra để
từ đó chúng ta sẽ không quy hết tất cả lỗi lầm cho chúng.
Th
ật vậy giáo dục, bối cảnh xã hội và sự tàn phá môi sinh khiến cho
chúng ta khó mà tìm
được một cuộc sống đúng nghĩa của nó – thế
nhưng
dù sao đi nữa thì chúng ta cũng vẫn có thể cải thiện được chính
mình
(bối cảnh bên ngoài tuy không hoàn toàn thế nhưng ta có thể biến cải nội tâm của
chính mình
để mang lại cho ta một cuộc sống nhiều ý nghĩa hơn)
. Hạnh phúc không
nh
ất thiết chỉ lệ thuộc vào các cảnh huống bên ngoài. Chẳng phải là
chúng ta v
ẫn thường nghe nói là có nhiều người phải chịu đựng mọi thứ
khó khăn
cay nghiệt, sống trong cảnh cơ hàn hoặc bị tật nguyền trầm
tr
ọng, thế nhưng họ vẫn tìm thấy được niềm hân hoan và một sự an bình
sâu xa.
Chúng ta
thường hay tìm cách đổ thừa cho những gì không được
hoàn h
ảo trong thế gian này nhằm lẫn tránh không muốn đối mặt với các
khó khăn và
âu lo của mình trong cuộc sống. Thật thế, phê phán sự tàn
phá c
ủa tư bản chủ nghĩa, chỉ trích những kẻ gây ra các thảm họa môi
sinh
đều là những gì hết sức chánh đáng hầu mang lại một thế giới công
b
ằng hơn. Thế nhưng không có một lý do nào khiến ta có thể vin vào
đấy để
không tự biến cải lấy mình, để tránh không làm ô nhiễm cái thế
gi
ới này và gây thêm khổ đau cho người khác. Nếu muốn hành động một
cách đúng đắn, để có thể giúp đỡ những người
chung quanh và rộng hơn
n
ữa là cả toàn thể nhân loại một cách hữu hiệu hơn, thì ít nhất chúng ta
c
ũng phải tập cải thiện lấy mình và mang lại một sự an lạc cho chính
mình
trước đã.
Thi
ền định là một phương pháp tuyệt vời nhất có thể giúp chúng ta
th
ực hiện được việc ấy. Nó giúp chúng ta nhận ra được các cơ cấu vận
hành
đang kềm kẹp chúng ta để mà tháo gỡ chúng. Việc ấy quả thật hết
s
ức gay go, tế nhị và vì thế cũng sẽ khó cho chúng ta có thể tránh hết
được
mọi khó khăn. Thế nhưng đấy lại là cách hữu hiệu nhất giúp chúng
ta bi
ết xem trọng cuộc sống của chính mình.
Nhìn v
ấn đề từ góc cạnh đó thì quả không sai lạc khi nhận thức
được rằng
những lời giáo huấn của Đức Phật đã dạy cho chúng ta biết là
có m
ột con đường giúp chúng ta tự cải thiện lấy mình và vượt lên trên
các
khó khăn từ lâu đã ngăn chận không cho mình tìm thấy những gì cao
quý
hơn trong cuộc sống.
2- Tìm hi
ểu nội tâm của chính mình
Phép thi
ền định giúp chúng ta khám phá ra những gì mà chúng ta có
th
ể cảm nhận được trong từng giây phút một và giúp chúng ta tiếp cận
được với những thể dạng xúc cả
m cũng như những kinh nghiệm cảm
nh
ận mà trước đây hoàn toàn xa lạ với mình. Theo cách nhìn đó thì bước
theo con đường của Đức Phật trước hết
có nghĩa là dấn thân vào một
Mười Lời Khuy
ên
…...... Hoàng Phong * www.phatgiaodaichung.com
cu
ộc phiêu lưu. Thế nhưng thật hết sức lạ lùng bởi vì trong cuộc phiêu
lưu đó c
húng ta sẽ khám phá ra những cảnh vật hình như rất quen thuộc
và g
ần gũi với mình. Ấy chẳng qua là vì trước đây chúng ta vẫn thường
s
ống quá xa với chính mình, chẳng khác một người dưng không hề quen
bi
ết với mình.
Th
ật thế, nội tâm của chúng ta hoàn toàn khác hẳn với những gì mà
chúng ta
thường tưởng tượng. Cái nội tâm đó không hề tự khép mình
phía sau nh
ững quan điểm quá hời hợt đối với mọi sự vật – chẳng hạn
như «
tôi chỉ thích màu đỏ và không thích màu xanh », hoặc là « trưa
nay tôi mu
ốn được ăn một cốc kem dâu tây » (chúng ta thường có những
khuynh hướng suy nghĩ và hành động thật
hời hợt mà chúng ta không hề ý thức được)
.
Cái n
ội tâm ấy đúng hơn là nên biết lắng nghe những âm hưởng sinh
động vọng lại từ thế giới n
ày. Nếu nhìn trên bình diện đó thì nội tâm
nh
ất thiết phải là một sự mở rộng và không hề là một cái hang sâu thật bí
hi
ểm để tự giam mình vào đấy.
Đi nghe một buổ
i hòa tấu là một dịp để hé mở lòng mình hầu tạo
ra m
ột khoảng không gian giúp cho tiếng nhạc có thể vang lên và làm
hi
ển lộ được toàn bộ ý nghĩa của nó trong tâm hồn mình..
Giáo hu
ấn của Đức Phật luôn khuyên chúng ta phải chận đứng mọi
s
ự mê hoặc của các hiện tượng bên ngoài. Chúng ta không nên chỉ biết
phóng nhìn vào m
ọi sự vật và xem đấy như những thứ chết khô, mà thật
ra thì chúng luôn hi
ển hiện ra để đối đầu với chính chúng ta, do đó
chúng ta c
ần phải nhận biết được chúng đúng với cung cách mà chúng
đang tác động với chính
mình. Chúng ta nhìn thẳng vào các vật thể ấy
qua s
ự cảm nhận của chính mình trong từng giây phút một (những gì trình
bày trên đây thật sâu sắc
: mọi sự vật không phải là những đối tượng vật chất vô tri, vô
giác và b
ất động mà chúng hiện ra như những ảo giác luôn biến động trước mặt chúng ta
và
tác động trực tiếp vào sự cảm nhận của chúng ta trong từng khoảnh khắc một. Có thể
xem đây là một cách ứng dụng của Duy Thức Học, thế nhưng có lẽ t
ác giả không muốn đề
c
ập đến lý thuyết và những khái niệm trừu tượng mà chỉ khuyên chúng ta hãy nhìn vào tác
động của các đối tượng
qua sự cảm nhận của chính mình để quán thấy sự tương tác giữa
chúng ta và m
ọi sự vật chung quanh)
.
Th
ế rồi chúng ta sẽ khám phá ra rằng không có một bức tường nào
ngăn cách các vật .HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).TAM THANH.( MHDT ).11/5/2012.
No comments:
Post a Comment