Sunday 11 December 2011

Cuộc sống của chúng ta luôn dùng ngôn ngữ để giao tiếp với nhau hàng ngày và trong cuộc sống của chính bản thân mọi người trong tất cả hoạt động điều phải dùng đến ngôn ngữ. Nhưng cũng chính ngôn ngữ này mà đã gây ra cho chúng ta nhiều đau khổ, chúng ta cảm thấy mình bị người khác xầm xì bàn tán, nói xấu mình về mọi chuyện.
Hay không nói xấu mình mà nói về bản thân mình sai sự thật. Chúng ta cảm thấy chính những lời nói của mọi người trong cuộc sống này đã gây cho chúng ta không biết bao nhiêu là bất an, muộn phiền, hiểu lầm, trách móc…trong mọi hình thức khác nhau của tập thể cũng điều có những chuyện thị phi ra vào như: lớp học, gia đình, xí nghiệp, nhà trường, công ty, đội bóng, thôn xóm…
Những lời nói hằng ngày vô căn cứ, không xác định được chắc chắn là đúng hay là sai, chuyện “bà tám” thường ngày của mọi người điều được liệt vào chuyện “Thị Phi” tất cả những lời về thị phi tuy nó đôi khi không gây ảnh hưởng đến ai, nhưng cũng làm cho sự việc, con người bị chuyện thị phi đặc điều bị ảnh hưởng về danh dự, nhân phẩm, làm cho người đó phải đau khổ.
“Thị phi” là chuyện phải trái không xác định được, vô căn cứ.
Bao gồm tất cả lời nói không đúng, vu khống người khác, tin đồn thất thiệt, tin đồn không xác định được nguồn tin ở đâu và không ai dám đứng ra chịu trách nhiệm về lời nói thị phi. Khi được hỏi ai nói ra chuyện như vậy thì người nói sẽ trả lời rằng: “nghe người ta nói”.
Trong cuộc sống này con người ta thường “tam sao thất bản”, chuyện không đúng mà vào miệng của nhiều người thì được thiêu dệt nên, thêm thớt nhiều chi tiết cho sinh động hấp dẫn. Bởi vì không phải chuyện của mình nên người ta không sợ, không quan tâm đến hậu quả. Vậy mà trong mỗi chúng ta lại đi tin vào lời đồn đại của thế gian, tin vào lời nói không có căn cứ, không có lai lịch xuất phát từ đâu.
Nếu chúng ta muốn hoàn thiện nhân cách của bản thân mình thì chúng ta không bao giờ tiếp tay hay bàn luận nhiều về chuyện thị phi. Trong mỗi chúng ta ai cũng không khỏi bối rối, lo sợ, suy nghĩ khi có lời đồn đại thị phi về chính bản thân mình. Nếu người bị hại “cay ngay thì không sợ chết đứng” bao giờ. Liệu mỗi chúng ta có đứng vững trước tất cả lời thị phi trong cuộc sống này?
Nếu một lời nói không căn cứ ban đầu tác động đến chúng ta không sao, nhưng nhiều lần sau cũng tác động liên tục như vậy thì bản thân ta bắt đầu lung lay, và nghĩ chắc rằng chuyện thị phi đó là đúng mới đồn đại nhiều đến như vậy.
Trong cuộc sống đời thường người thân xung quanh ta, ta rất hiểu rõ về họ, biết rõ họ như thế nào. Vậy mà khi ta nghe tin đồn thị phi về họ chúng ta lại tin ngay, hành động một cách không xác định rằng chuyện đó đúng hay sai. Nếu chúng ta không có lòng tin vào sự tự chủ của bản thân chúng ta sẽ bị chuyện thị phi đánh động.
Chúng ta khi nghe một điều gì đó vô căn cứ thì bản thân mình không nên quá vội vàng, hành động ngay lập tức mà hãy tìm hiểu sự việc “trắng- đen” cho rõ ràng, phân minh.
Lời nói chúng ta phát ra nhưng vì mưu cầu lợi ích cho bản thân, nói xấu làm ảnh hưởng cho người khác thì thật là ích kĩ, và tội lỗi. Đây cũng được xem như việc làm ác ý, việc xấu chúng ta cần tránh và không tiếp tay vào chuyện thị phi. Chúng ta nghe nhiều chuyện thị phi trong cuộc sống này nhưng đừng bao giờ vội vàng kết luận về chuyện gì cả, không biết rõ làm sao chúng ta kết luận được? Nếu kết luận như vậy có khác nào chúng ta qua mù quáng không? Chúng ta thiếu sự minh bạch không? Bởi vậy chúng ta nên vững chãi trước mọi chuyện thị phi, nhìn nhận và giải quyết một cách thông minh sáng suốt chứ không phải nhiều chuyện như người thiếu hiểu biết.
Vd: có một con chó không bị điên nhưng có người muốn giết nó mà không dám tự tay giết nó. Thế là người này tung ra tin đồn rằng con chó đó bị điên thế là có nhiều người cầm cây gậy xua đuổi con chó, đánh đập nó và cho rằng nó bị điên. Thế nhưng sự thật là con chó không bị điên.

Những bài viết nên xem:

No comments:

Post a Comment