Monday, 5 August 2013

TIẾNG CHUÔNG CẢNH TỈNH.

Quyển sách nầy sưu tập hơn 800 điều khai thị cốt lõi của Hòa Thượng Tuyên Hoá cho bốn chúng đệ tử trong suốt mấy chục năm, từ ngày đầu tiên đặt chân lên đất Mỹ vào năm 1962 cho đến ngày cuối cùng thị tịch tại Mỹ vào năm 1995.
Mỗi một điều khai thị, lời lẽ giản dị mà sâu sắc, chỉ ra điểm thiết yếu cho sự tu học. Bất luận nói về việc tu thân xử thế hay học đạo thành Phật, nếu mọi người đều có thể y giáo phụng hành, ắt sẽ đạt được lợi ích. Thời nầy là thời Mạt Pháp, là lúc tà sư tà thuyết ra sức hoành hành; lời nói chân thật thẳng thắn của Hoà Thượng lúc nầy càng mang đầy đủ ý nghĩa quan trọng để thức tỉnh lòng người, phá tà hiển chánh hơn bao giờ hết.

1. Vì sao con người luôn hồ đồ? Vì sao họ không hiểu chút nào về việc mình từ đâu đến, và đi về đâu? Bóng dáng mỗi ngày soi trong gương, không phải là con người thật của quý vị đâu! Nếu như muốn biết được mặt mũi xưa nay của mình, nhất định phải quay nhìn lại mình, xét lại bản thân. Người đời đều bị ngũ dục mê hoặc, mỗi ngày bị xiềng xích tiền tài, sắc đẹp, danh vị, ăn uống, ngủ nghĩ trói buộc không thoát ra được, vậy mà họ vẫn cam tâm tình nguyện làm nô lệ cho chúng.
2. Tâm tham của con người chúng ta còn cao hơn trời, dầy hơn đất, sâu hơn biển, là một cái động không đáy, nên không bao giờ thoả mãn được nó.
3. Làm người mà không có đạo đức mới là kẻ bần cùng chính hiệu.
4. Trân bảo sẵn có, phải đi tìm ở đâu? Phải tìm trong “Kinh Hoa Nghiêm”. Nên nói “không đọc “Kinh Hoa Nghiêm”, không biết sự giàu sang của Phật”, “Kinh Hoa Nghiêm” là vua trong các kinh.
5. Nếu dùng ba độc tham, sân, si để xử lý công việc sẽ dẫn đến tai họa đến tối tăm trời đất. Nếu xử lý công việc bằng 3 môn học vô lậu giới, định, tuệ thì trời sẽ trong, đất sẽ ổn, mọi việc đều tốt lành. Cho nên nói, nơi có nhiều người ác, tai nạn càng nhiều; nơi có nhiều người hiền, tốt lành càng tăng. Suy cho cùng, tai nạn hay tốt lành đều do con người làm ra.
6. Người ta không thành Phật chính là vì luôn dùng công phu tu thiền ngoài cửa miệng, Phật ở đầu môi (khẩu đầu thiền).
7. Tất cả pháp đều là Phật Pháp, đều bất khả đắc. Vạn sự vạn vật trên thế gian đều đang thuyết pháp, đều đang giảng kinh. Chúng ta lấy việc mỗi người tự mình đọc thuộc, học thuộc một bộ kinh làm trọng; trong khi không lầm nhân quả, đó mới là chân chánh đọc học kinh điển.
8. Quý vị luôn nhìn thấy lỗi của người, đó là tự làm khổ mình; nếu không muốn chịu khổ nữa, chỉ cần đổi lại cách nhìn, thấy mọi người đều là Phật, đều giống như Phật. Việc ấy rất đơn giản, rất dễ làm, chỉ là quý vị chưa làm được.
9. Con người ta không phải sống để ăn. Sống trên đời nên lập công với đời, tạo đức cho dân, làm lợi ích cho thiên hạ. Con người nên dùng lòng từ bi, thay trời hành đạo, luôn sống trung hiếu, vì nước vì dân.
10. Một ngày không xét thấy lỗi lầm để sửa là một ngày không có công phu tu tiến.
11. Phiền não tức Bồ đề, chính là nói khi đang có phiền não, quý vị phải có khả năng tịnh hóa, phải có khả năng nhận diện chúng, thì ngay đó chính là Bồ-đề, chứ không phải đợi bỏ phiền não xuống, rồi sau đó mới tìm một Bồ-đề nào khác.
12. “Ái tử bệnh” (AIDS) là một trong những căn bệnh làm mất nước diệt nòi. Tôi hy vọng Trung Quốc chúng ta không nên để mất nước, không nên bắt chước theo lối hành động nầy của cái học phương Tây.
13. Người học Phật Pháp phải biết hạn chế ham muốn, phải lắng tâm tiết dục, không nên có nhiều ham hố. Đây là một vấn đề bức thiết, là một vấn đề nền tảng cho sức khoẻ.
14. Hôm nay quý vị có thể quy y Tam Bảo đầy đủ, đó là do xưa kia có trồng căn lành lớn, nên đời nầy mới có thể gặp được Tam Bảo. Gặp Tam Bảo rồi, tất cả đều nên phát tâm Bồ-đề, đừng làm con trùng trong thân sư tử, đừng làm kẻ sa đoạ biến chất trong Phật giáo. Gặp người hủy báng Phật giáo, không nên biện luận với người đó, phải trải nghiệm tu hành. Lấy sự tu hành để chứng minh cho Phật giáo, không nên dùng đạo Phật ngoài miệng làm cho người ta tin tưởng, mà phải tự mình thực nghiệm Phật giáo.
15. Chiến tranh thế giới bắt nguồn từ chiến tranh nhen nhúm trong lòng chúng ta. Cho nên nói “Thiên hạ hưng vượng hay suy vong, kẻ thất phu cũng phải có một phần trách nhiệm”. Không thể nói đây là việc của bọn thích gây chiến tranh, không phải việc của chúng ta. Nếu trong lòng của mọi người không có chiến tranh, thì chiến tranh thế giới sẽ tự lắng xuống.
16. Không nên đem trí sáng hướng ra bên ngoài, mà lúc nào cũng phải soi trở lại chính mình, soi sáng lại bản thân xem mình là súc sanh? Là ngạ quỷ? Hay là cái gì gì khác?
17. Đạo đức là gì? Đó chính là lấy việc lợi ích tha nhân làm trọng, lấy việc không chướng ngại người khác làm tông chỉ. Đạo đức cũng chính là trong tâm có đầy đủ nhân, nghĩa, lễ, trí, tín.
18. Vì sao chúng ta không tương ưng với đạo? Chính là vì tâm chúng ta luôn vọng động, chưa từng dừng nghĩ.
19. Cái được gọi là tốt, phải từ tâm làm ra. Cái bị gọi là xấu, cũng chính do tâm mà có.
20. Ba độc tham, sân, si còn độc hơn thuốc phiện, say rượu và thạch tín (Arsenic). Vì những chất độc trên là những vật có hình tướng gây hại cho con người, như ảnh hưởng đến sức khoẻ; trong khi ba độc tham, sân, si tiềm tàng tổn hại đến Pháp thân Huệ mạng của mỗi người chúng ta, cho nên nói chúng là những thứ gây chướng ngại cho Đạo vào bậc nhất.HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).GIAO HOI PHAT GIAO VIETNAM TREN THE GIOI.TINH THAT KIM LIEN.AUSTRALIA,SYDNEY.5/8/2013.THICH NU CHAN TANH.MHDT.

No comments:

Post a Comment