XXI. TẠP LỤC
290. Xa lìa hạnh phúc nhỏ nhoi Tìm hạnh phúc lớn để soi hướng về Lạc nhỏ, bậc trí không
mê! Quyết hái lạc lớn: bồ đề tám bông
[*]
[*] Bát chánh đạo
291. Cứ gieo đau khổ cho người Ðể
tìm hạnh phúc, nực cười lắm thay! Kẻ ngu thù hận trói tay Bị lôi, bị
siết, bủa vây oán cừu!
292. Việc đáng thì lại không
làm Việc không thích đáng lại chăm dính
vào Người ngu ngã mạn tự hào Lậu hoặc tăng trưởng khác nào bìm leo!
293. Những người cần mẫn siêng năng Niệm
thân, quán trưởng thường hằng chẳng lơi Chỉ làm việc thích đáng thôi Ngã mạn, lậu hoặc khó mòi nẩy
sanh!
294. Sau khi giết "cha mẹ" rồi [1] Giết hai vua [2] nọ hết đời hiếu tranh! Chém tên quốc khố đại thần [3] Diệt luôn lãnh thổ quan quân
tùy tùng [4] Ðược rồi quốc độ mênh
mông Bậc vô ưu sống thong dong bốn mùa!
[1] ái dục, mạn [2] thường và đoạn
kiến [3] luyến ái [4] 12 xứ
295. "Mẹ cha" đã giết, đã chôn Và hai vua Bà-la-môn, chém
ngành! Ðoạn viên hổ tướng thứ năm [*] Bậc vô
ưu sống cõi hằng vô sinh!
[*] hoài nghi
296.297.298.299.300.301. Ðệ tử đức
Gotama Ngày đêm tỉnh giác Phật
đà niệm luôn Chăm chuyên trú niệm tinh cần Nằm, ngồi, ăn, nói nhất tâm niệm hoài Ðệ tử của đức Như Lai Ngày đêm tỉnh niệm trọn bài Ðạt ma Luôn luôn tỉnh
niệm Tăng già Như người canh cửa lơ là
chẳng nên!
Ðệ tử của đức Ðại hiền Ngày đêm tỉnh giác trú thiền niệm tâm Ðệ tử đức Chuyển pháp luân Ngày đêm tỉnh giác chuyên cần tấn tu Niềm vui vô
hại vô thù Nằm ngồi ăn nói công phu thiền
hành Ðệ tử của đức Vô sanh Ngày
đêm tỉnh giác, trong lành, hỷ an Thân
tâm trú niệm chu toàn Vui đời thiền quán xứng
hàng sa môn!
302. Khó thay đời sống xuất gia! An vui
đời sống không nhà, khó hơn! Tại gia, phiền não dập dồn Lại khó
hơn nữa, sầu buồn kéo lôi! Bạn bè không hợp, chán ôi! Làm người lữ
khách luân hồi, càng thương! Vậy nên dừng gót đoạn trường Theo chi, biết khổ, vẫn bương chải
hoài!
303. Ðức tin, giới hạnh tròn đầy Danh
thơm, tài sản: [*] Sa môn có rồi! Ði đâu cũng được đón mời Cung nghinh, quý trọng phúc
trời dám so?
[*] gia tài chánh hạnh
304. Cao cao núi tuyết Hy ma Người lành cũng vậy, ở xa thấy
liền Mũi tên bay giữa đêm đen Kẻ xấu tánh nết, ai thèm biết
cho! 305. Với ai thích sống cô đơnÐộc hành lặng lẽ - chánh chơn tự
lòng! Ngồi nằm, tâm ý thanh trong Rừng sâu khả ái thật không phụ
người! |
XXII.
ĐỊA
NGỤC
306. Vọng ngôn, vọng ngữ, nói quàng! Chết sanh khổ
cảnh thở than nỗi gì? Làm rồi lại chối quách đi! Hai tên một giuộc: a tỳ, tiện nhân!
307. Xuất gia tâm chẳng xuất gia! Bao nhiêu xấu ác "trong nhà" còn
y! Lòng đầy hươu vượn sân si Mở cửa địa
ngục mà đi hưởng nhàn!
308. Thà rằng sắt đỏ nuốt tươi! Thà
rằng lửa hực dầu sôi dạ dày! Còn hơn ngửa bát trên tay Ăn nhờ vật thực, đông tây tín thành Người
ngu chẳng niệm điều lành Thân tâm ác
giới, loạn hành nhớ cho?!
309.310. Tà dâm, tà vạy vợ người Bốn điều
bất hạnh đến thời phải vương: Một chịu họa hại tai ương Hai là
khó ngủ dạ thường lo âu Ba, đời phỉ nhổ ngập
đầu Bốn đọa địa ngục, đâm xâu, cột đùm!
Tội đầy, phải vác, phải bưng Bất hạnh chạy
đuổi, còng lưng mà bò! Khoái lạc mảnh tợ đường tơ Lại hoảng, lại sợ vui so thấm
gì! Luật vua hình trọng kéo đi! Gặt
quả khốc liệt dính chi vợ người!
311. Ai người lấy cỏ kusa? Nếu tay vụng nắm thịt da cắt lìa! Hạnh
sa môn cũng thế kia! Gìn thân không khéo, dao lia chém mình!
312.313. Một điều dễ dãi buông
lung Một điều ô nhiễm khởi cùng ác
tri Một điều phạm hạnh đáng nghi Lòng
chưa vững chắc mong gì tốt hơn?!
Có điều phải, hãy nên làm Tiến từng
bước một, kiên gan hành trì Ðời tu sĩ có ra gì: Dễ duôi, tung
bụi, càng khi càng mờ!
314. Không nên làm xấu hay hơn Dẫu là ác nhỏ, khổ buồn về
sau! Hãy nên làm tốt, làm mau! Ðiều lành, mai hậu chẳng cầu cũng
vui!
315. Như trên ải trấn biên thùy Quan quân bảo vệ chẳng uy giặc
ngoài Thân tâm phòng hộ, hỡi ai! Sát na biếng trể, "gia tài" còn đâu? Bỏ qua cơ hội lần đầuÐọa vào khổ
cảnh ruột rầu thối gan!
316.317.318.319. Thẹn thùa những việc quàng xiêng! Lại không hổ
thẹn chuyện nên thẹn thùa! Ai người tà kiến vậy kia? Bàng sanh ác thú,
cởi hia nhảy vào!
Sợ hãi những chuyện gì đâu Lại không
hãi sợ, lo âu đáng điều Ôm ấp
tà kiến ấy nhiều Người ngu đọa
khổ, chẳng "siêu" được nào!
Không chi, lại thấy lỗi lầm Lỗi lầm lại nghĩ tầm ngầm là
không! Người ngu tà kiến, si ngông Rơi vào cảnh khổ, đi tong cuộc đời!
Việc sai thì bảo rằng sai Việc đúng, thấy
đúng ai ngoài trí nhân? Ði đâu chánh
kiến theo chân Khói sương khinh khoát - nhàn vân gót
hài! |
XXIII. VOI
320. Thớt voi đứng giữa trận
tiền Hứng bao mũi đạn lằn tên sá gì! Như Lai chịu đựng ác tri Nhẫn nại ác giới, ngu si lòng
người
321. Ngựa voi đã luyện, đã thành Con nào thuần nhất để dành vương quân Cao thượng nhất giữa nhân
quần Chịu đựng phỉ báng, dao đâm tiếng
lời!
322. Con la tinh thục, quý thay! Ngựa kỳ, ngựa ký tung mây, quý
là! Quý hơn: voi lớn có ngà! Quý hơn tất cả: chính ta tự điều!
323. Lừa, voi hay ngựa tinh thuần Ðưa ta ngàn dặm Ðến gần tự
do? Có người "tự chế con đò"! Núi sông
chẳng ngại, vượt bờ tới nơi!
324. Voi con thân rỉ tanh hôi Quay cuồng bất trị đến hồi phát điên Bỏ ăn, bỏ uống, chảy ghèn Nhớ rừng, nhớ mẹ bao
phen phá chuồng!
325. Những người hôn ám, ngu si Ham ăn
mê ngủ, li bì thối thây Heo no nằm đống cứt nhầy Thai bào sanh thú kiếp này,
kiếp kia!
326.327. Trước kia phóng túng quen nề Chạy theo dục lạc, u mê ở
đời Nhưng nay niệm phục được rồi Như
dùng móc sắt khiển voi tài tình!
Voi kia chân ngập xuống sình Kiên trì nỗ lực tự mình thoát ra! Sa
môn: chánh miện làm "đà" Kiên trì nỗ lực,
nhảy xa khổ đồ!
Voi kia chân bị sa lầy Kiên trì nỗ lực, thoát ngay khỏi sình Sa môn
chánh niệm giữ mình Kiên trì nỗ lực, khổ sinh bước ngoài!
328.329. Ra đi trên bước đường đời Gặp được thiện trí: đáng người
làm quen! Học chân thật, học dịu hiền kết bằng, vui sống vượt
miền hiểm nguy!
Xa xăm vạn dặm độc hành Kết bạn thiện
sĩ phúc lành lắm thay! Học tâm, học trí đủ
đầy An vui, chánh niệm - vượt ngay hiểm nghèo! Ra đi trên bước đường
đời Nếu không gặp bạn là người trí nhân Là người tuệ hạnh
trong ngần Là người chánh niệm ân cần sớm hôm Thà rằng vững bước cô
đơn Như voi chúa nọ thâm sơn một
mình! Xa xăm vạn dặm độc hành
Nếu không gặp được bạn lành cùng
đi Sẽ không tăng trưởng tuệ tri Không
thêm giới hạnh, khiêm bi cũng hoài! Thà rằng cô độc hôm mai Rừng sâu chúa tể mình voi hưởng
nhàn!
330. Tốt hơn, hãy sống một mình Người ngu kết bạn đồng hành, chẳng nên! Ác xa, rời bỏ não
phiền Chúa voi cô độc vui miền rừng
xanh!
331. Vui thay! gặp bạn lúc cần Vui thay! biết đủ, biết ân giữa đời Vui thay! tích đức làm
rồi! Vui thay lánh ác, Xa rời khổ đau!
Vui thay! hiếu kính mẹ già! Vui thay! hiếu kính ơn cha vẹn
toàn! Vui thay! cung kỉnh sa môn! Vui thay! cung kỉnh Thánh nhơn đời này!
Vui thay! giới hạnh trẻ già! Vui thay! tín đức trong ta trú lành! Vui thay! trí tuệ
đạt thành! Vui thay! ác pháp chẳng
sanh nẩy chồi! |
XXIV. THAM ÁI
334.335.336.337 Biết chăng ái
dục lòng người Dây leo nẩy tượt, dễ duôi khác nào! Kiếp này,
kiếp khác bám vào Vượn kia ham trái, thấp, cao chuyền cành!
Ai người khắng khít đê hèn Buông lung
dục vọng đua chen dối lừa Cỏ birina gặp mưa
muộn phiền nảy nở, dây dưa dính chùm!
Ai người thiện trí đời này Tự điều các dục, tự xây thành trì Như nước
kia chảy trượt đi Lá sen chẳng đọng, sầu bi
nào còn? Như Lai thương dạy các con: "Về đây tụ họp, lòng son tín thành! Dục tham
bứng gốc cho nhanh! Như đào lấy rễ cỏ
tranh khác gì Ðừng để ma vương khinh khi
Như cơn tràn lũ cuốn đi rác
bèo"!
338. Cây kia dẫu bị chặt rồi Còn nguyên chùm rễ vẫn chồi nẩy lên
Nếu chưa nhổ "ái tùy miên" [*] Muộn sầu sanh mãi, tương duyên, tương
tồn!
[*] ái ngủ ngầm
Cây kia dẫu bị chặt rồi Còn nguyên chùm rễ nẩy chồi lớn mau Nếu
chưa diệt ái ngủ sâu Nó còn sống mãi, khổ sầu sống theo!
339. Ba mươi sáu ái hướng dòng [*] Bởi do tư tưởng bởi lòng hỷ
tham Si mê, tà kiến thế gian Theo cơn thác lũ ngập tràn cuốn đi!
[*] 12 ái dục liên quan 6 căn, 6 trần - trong 3
cõi Dục, Sắc và Vô sắc
340. Than ôi! ái dục chảy lan Dây leo bìm quấn mọc tràn khắp nơi
Trí nhân thấy rễ, thấy chồi Mài gươm tuệ nhãn ngời ngời chém phăng!
341. Mỗi khi ái dục phát sanh Ngũ trần chờ sẵn cuốn nhanh người
vào Mong tìm hỷ ái khác nào Sanh, già chờ sẵn - gai rào túm chân!
342. Kẻ bị Ái dục buộc ràng Thỏ nằm trong rọ, kinh hoàng xiết
bao! Mong chi tính chuyện bôn đào
Thúc thằng quấn siết, khổ lao nhiều bề!
343. Kẻ bị ái dục buộc ràng Thỏ nằm trong rọ kinh hoàng xiết
bao? Sa môn không thích khổ lao Viễn ly ái dục, mở rào như chơi!
344. Ðã tìm vui chốn rừng già Ðể mong thoát khỏi căn nhà thế gian Nhưng kìa! chúng lại lộn
quàng! Mái xưa trở lại, buộc ràng hơn xưa!
345.346. Bậc trí đã dạy như
vầy: ''-Dùng gai hay sắt làm dây chẳng bền! Nhưng lòng bám víu bạc tiền
Vợ con, tài sản cố kiên hơn nhiều!" Bậc trí đã dạy như vầy: "-Sự trói buộc nọ là dây
quá bền! Như tơ mảnh, như lụa mềm Kéo lên, trì xuống trược phiền thế
gian Có ai chẳng tiếc, chẳng màng Cắt lìa, tận diệt. lên đàng thảnh thơi!"?
347. Những ai tham ái đắm say Sẽ rơi trở
lại loay hoay giữa dòng Nhện giăng
lưới, tự sa tròng Người trí cắt đứt rỗng không, khước từ!
348. Quá khứ, hiện tại, vị lai Thảy trôi đi hết xa ngoài dặm không! Bỏ thế tình,
thoát qua sông Sao lặn hụp mãi giữa dòng tử sinh?
Trôi đi! dĩ vãng trôi đi Tương lai cũng vậy, chẳng gì, trôi
luôn! Hiện tại theo nước chảy suông Chẳng gì chứa giữ. vui buồn thoảng
xa! Ôi nhân sinh, kiếp người ta! Phủi chân tất cả bước qua cõi này
Sao đành sanh tử vướng vây? Bờ kia
giải thoát nước mây thanh bình!
349. Người kia tư tưởng chẳng lành Nuôi lớn dục lạc nẩy sanh tâm
hồn Ái tham như nước thông nguồn Nước càng chảy mãi ái duồn tăng thêm Là dây trói buộc chắc bền Mà ma
vương đã xỏ xiêng tặng đời!
350. Người kia vui thích niệm lành Chế ngự dục lạc chẳng sanh tâm
hồn Ái tham cắt mạch nước nguồn Nước kia khô cạn, ái còn ẩn đâu? Bứt dây trói buộc hai đầu Ma vương ngơ
ngác, trước sau khó tìm!
351. Tới đích, sợ hãi bỏ xa Dục
tham lưu lạc, không nhà mà nương! Mũi tên sanh tử chẳng vương Thân này
thân cuối, biết phương nào tìm?
Mục tiêu vị ấy đạt rồi Gỡ hết lo sợ gỡ
mồi dục tham Mũi tên sinh tử bắn quàng! Thân này chẳng
dính, biết đàng nào truy?
352. Ái không, chấp thủ cũng không Ngữ nguyên vô ngại, suốt thông
tứ từ Trước sau cú pháp nhiên như Biện tài, thiện xảo, kinh thư lòng
mình Bậc như vậy quả vô sinh Vĩ nhơn, đại
trí, tuệ minh khó lường!
353. Mọi thí, pháp thí vô song! Hương thơm thù thắng - chẳng đồng pháp hương, Niềm vui "pháp hỷ" khó lường Ái
diệt tối thượng, khổ ương tận lìa!
354. Tài sản làm hại người mê Nhưng không hại kẻ "kết bè" vượt
sông! Tham giàu đã hại mình xong Còn
dìm kẻ khác trong dòng nước đen!
355. Như Lai tất cả vượt qua Vượt qua trói buộc căn nhà thế gian Như Lai tất cả phục hàng
Thấy rõ tất cả hỗn mang lòng người! Như Lai ái dục diệt rồi Suốt
thông vạn pháp sống đời thắng tri Thoát tất
cả, chẳng vướng gì Như Lai ai sánh? nói chi là thầy!
356. 357. 358. 359 Cỏ dại tai hại ruộng đồng Tham lam nhiễm độc giữa lòng thế gian
Quý thay, những bậc "ly tham"! Cúng dường vị ấy phúc vàng kết xây
Cỏ dại tai hại ruộng đồng Sân hận nhiễm độc
giữa lòng thế nhân Quý thay, những bậc "ly sân"! Cúng dường vị
ấy phúc ân dồi dào!
Cỏ dại tai hại ruộng đồng Si mê nhiễm
độc ai không thấy gì Quý thay, những
bậc "ly si"! Cúng dường vị ấy, phước đi,
phước về!
Cỏ dại tai hại ruộng đồng Ái dục nhiễm độc
chẳng hòng chừa ai! Quý thay, dục ái bỏ ngoài Cúng dường vị
ấy phúc đài kết
hoa! |
XXV. TỶ KHEO
360. Lành thay! mắt được hộ
phòng! Lành thay! tai được "ngắm
trông" kỹ càng! Lành thay! mũi được an
toàn Lành thay! lưỡi được bảo ban,
dè chừng!
361. Lành thay! thân được hộ phòng
Lành thay! lời nói giữ không vọng quàng! Lành thay! ý được buộc ràng! Lành thay! tất cả bảo toàn
chẳng lơi! Tỳ kheo muốn thoát khổ đời Canh
phòng mọi điểm khắp nơi, trọn
mình!
362. Tay chân đã chế ngự rồi Thu
thúc tâm ý, nói lời chánh chơn Vui thích thiền định, cô đơn Tri túc, tự tại biết ơn mọi
ngườiÐến đi chẳng dính bụi đời Sống
được như vậy rạng ngời tỳ kheo!
363. Lành thay! miệng lưỡi thiện tài! Nói năng điềm đạm, khoan thai, dịu dàng! Nghĩa
kinh khéo giảng giọng vàng Chẳng kiêu, chẳng mạn xứng hàng tỳ kheo!
364. Ẩn cư với giáo pháp này Thỏa thích giáo pháp suy ngày, tưởng
đêm! Tỳ kheo như vậy đáng khen! Giáo pháp cao thượng kề bên
chẳng lìa!
365. Vật của mình lại coi khinh Vật người có được lại sinh tỵ hiềm Tham, ganh xao động chẳng
yên Tỳ kheo như vậy, định thiền khó
thay!
366. Dầu được chút ít vật thôi Hằng luôn
biết đủ, quý người, trọng ân Tỳ kheo chánh mạng nuôi thân Chư
thiên ái kính, xa gần tán dương!
367. Không chấp ta và của ta thân tâm thấy rõ chỉ là sắc danh Xa
rời phiền não, vô minh Người như vậy đấy
thật tình tỳ kheo!
368. Tỳ kheo ẩn náu tâm từ Hỷ hoan giáo pháp, an như, tín thành
Chứng đạt trạng thái trong lành Thấy
rõ tịch tịnh các hành hữu vi!
369. Rỗng không thuyền tát nước rồi Rỗng không, thuyền nhẹ chèo bơi
nhẹ hều! Tham sân theo đám rong bèo
Thuyền xuôi biển giác Tỳ kheo xứng người!
370. Tỳ kheo cắt đứng năm dây [i] Vượt
qua năm ải [ii] bủa vây lối về Tấn tu năm pháp bồ-đề [iii] Vượt cơn lũ
lớn, dòng mê, xứng người!
[i] thân kiến, hoài nghi, giới cấm thủ, tình dục, bất bình [ii] hữu ái,
phi hữu ái, ngã mạn, phóng tâm, vô minh [iii] tín, tấn, niệm, định, huệ
371. Hỡi tỳ kheo! hãy tham thiền Buông lung dục lạc phải nên dè
chừng! Nếu nuốt cục sắt đỏ hừng Bị
thiêu bị đốt, nhớ đừng khổ
than!
372. Không trí tuệ: không định
thiền! Không định thiền: biết tuệ duyên chỗ nào? Niết bàn giải
thoát tối cao Ðủ đầy định tuệ, bước
vào như không!
373. Vào nơi ẩn náu cô đơn Giữ lòng
an tĩnh chánh chơn ly trần Hân hoan phỉ lạc siêu nhân Tỳ kheo như
vậy, hưởng phần pháp hương!
374. Hằng chuyên quán niệm tự thân Pháp sanh, pháp diệt thấy gần
thấy xa! Vui thay! các uẩn tiêu ma! Bậc bất tử biết rõ là vô sanh!
375. Tỳ kheo có trí, có cần Tri túc, tự chế, lục căn bảo toàn Thu thúc giới bổn nghiêm trang
Vật dùng chánh mạng, bạn vàng kết giao Tấn ích, lợi lạc xiết
bao! Khiêm nhu, thanh tịnh, phiền lao nào còn?
376. Khi giao tiếp, lúc vào ra Khiêm hư, thuần hậu, nết na tiếng
lời Hỷ an, niệm niệm chẳng dời Tâm hồn không bợn, một đời vô ưu!
Tiếp giao thân thiện mọi người Ðoan trang, nho nhã, ý lời thanh
tao! Hỷ an, niệm niệm ngọt ngào Tâm hồn không bợn, khổ lao tận
lìa!
377. Như cành hoa vassikà Tự quăng bỏ
lấyû cánh già úa hương Chư tỳ kheo cũng như dường Tham sân
tướt cọng, chẳng thương cọng nào!
378. Những người thân, khẩu tĩnh an Ý cũng an tĩnh, khéo nhàn,
khéo tu! Bỏ xa thế sự bụi mù Là bậc tịch tịnh xứng từ tỳ kheo!
379. Con ơi! hãy cứ thật tình Tự tri, tự kiểm xét mình mới
hay! Canh phòng giác tỉnh đêm
ngày Chánh niệm được lạc, có ngay chẳng
cầu!
380. Chỉ ta mới bảo vệ ta Chỉ ta nương tựa chẳng là khác ai! Tự
mình điều phục hôm mai Như khách buôn ngựa
khéo tài kềm cương!
381. Tỳ kheo giáo pháp tín thành Thọ hưởng pháp lạc trong lành hân
hoan Dễ sao chứng được tĩnh an Các
hành tịch tịnh, lạc bang nào tìm?
382. Tỳ kheo nhỏ tuổi mặc dầu Tự thân cần quán, pháp mầu siêng tu
Vầng trăng thoát đám mây lu Chiếu soi rỡ
rỡ cõi mù thế gian! |
XXVI. BÀ-LA-MÔN
383. Hỡi này, người Bà-la-môn! Hãy mau tinh tấn cắt
dòng mà đi [*] Bao nhiêu ái dục viễn ly
Các hành đoạn diệt, vô vi chính
người!
[*] dòng tử sanh
384. Khi người tuệ, định đủ đầy bờ kia
sẽ đạt, ở đây, tức thì! Bao nhiêu thằng thúc đoạn ly Bà-la-môn đã chứng tri tỏ tường!
385. Bên này sông, bên kia sông Cả hai không có, cũng không bờ
nào! Thoát ly phiền não buộc rào Bà-la-môn gọi đúng sao, danh người!
386. Tu thiền ly nhiễm, vô trần Sống đời
ẩn dật tinh cần sớm hôm Hoàn thành mục đích chánh chơn Như Lai gọi, Bà-la-môn
chẳng nhầm!
387. Mặt trời chiếu sáng ban ngày Mặt trăng soi rạng nước mây đêm dài Gươm đao, nhung giáp ngời ngờiÐức vua, quân lính
khắp nơi trận tiền Bà-la-môn lúc định thiền
Ánh sáng rực rỡ xóa miền tối đen Nhưng vinh hạnh suốt ngày
đêm Hào quang đức Phật vô biên mé ngần!
388. Dứt ác gọi Bà-la-môn Sống đời an
tịnh - Sa môn chính là Tự mình cấu uế lìa xa Tu sĩ ẩn dật,
xuất gia, đúng từ!
389. Ðánh đập phạm chí, không nên!
Phạm chí đánh trả không kềm nổi sân
Người đánh xấu hổ một phần Còn người đánh lại nhiều lần xấu hơn!
390. Phạm chí không trả thù ai Là điều
lợi ích lâu dài về sau! Khi dứt ái luyến vọng cầu Tâm hại chận
đứng, khổ sầu tự tiêu!
391. Với người ba nghiệp ác xa Là thân khẩu ý ôn hòa, vô vi Ngày
đêm tỉnh giác hộ trì Bà-la-môn ấy
đúng vì danh xưng!
392. Hiểu thông giáo pháp nhờ ai Từ bậc Toàn Giác Như Lai giáo
truyền? Như phạm chí thờ lửa thiêng Ta phải thành kính khắc tên đá vàng!
393. Chẳng vì bện tóc, thọ sanh Chẳng vì giai cấp thanh danh gia
đình Với ai chơn hạnh, tuệ minh
Bà-la-môn ấy xứng vinh gọi là.
394. Người ngu kia có ích gì Ðầu thì bện tóc áo thì da dê! Bên
trong ác uế, u mê Bên ngoài trang sức thói nề chơn tu!?
395. Ðắp y vải lượm bên đường Gân xanh lồ
lộ trơ xương, ốm gầy Rừng sâu thiền định tháng ngày Cô đơn phạm chí, ai tày danh xưng?
396. Phải đâu do cha mẹ sanh? Thai
bào dòng giống mà thành Bla-môn? Nó chỉ là tên gọi suông Níu
đeo cấu uế nối guồng dục tham!? Không phiền
não, chẳng buộc ràng Mới là phạm chí, dự hàng chân tu!
397. Cắt đứt rễ má, dây mơ Ðoạn
lìa trói buộc chẳng lo sợ gì Vượt xa dính mắc hữu vi Như Lai sẽ
gọi, đúng vì Bla-môn!
398. Bỏ dây nọng, bỏ dây cương [i] Ðai da [ii] cùng với các phường
thèo leo [iii] Ðập tan trục, chốt [iv] buộc đeo Bla-môn, phạm chí tên theo tâm
người! Bỏ dây cương, bỏ đai da Bỏ luôn dây
nọng, giết ma ngủ ngầm Ðập tan trục, chốt ngu đần Làm người sáng suốt dự phần
Bla-môn!
[i] nọng, cương: tà kiến, sân hận [ii] đai
da: luyến ái [iii] tùy miên [iv] si, vô minh
399. Người không tức giận bao giờ Trước lời phỉ báng: lặng tờ, nín
thinh! Dẫu cho roi trượng phạt hình Lấy đức
nhẫn nại làm binh hộ phòng Tâm từ rải kháp hư không Những kẻ
như vậy xứng dòng Bla-môn!
400. Người mà vô hận, vô sân làm tròn bổn phận, tự tâm, tự điều Ly tham, cất bước tiêu diêu Ðúng bậc
phạm chí chẳng nhiều lắm đâu!
401. Lá sen chẳng giữ mưa sa Ðầu kim chẳng dính hạt hoa cải vàng
Vô y, vô nhiễm thế gian Những người như vậy xứng làm Bla-môn!
402. Ở đây, ở thế gian này Ai người
thấy khổ, diệt ngay khổ sầu Bỏ gánh nặng xuống bên cầu Sống đời giải thoát đừng đầu Bla-môn!
403. Người có trí tuệ thâm sâu Nẻo tà, đường chánh đâu đâu cũng rành Chứng tri
tối thượng pháp hành Những người như vậy trọn lành Bla-môn!
404. Xuất gia, thế tục hai hàng Ðến đi
chẳng luyến dặm ngàn thong dong Cô đơn, thiểu dục bên lòng Như lai sẽ bảo
xứng dòng Bla-môn!
Xuất gia, cư sĩ chẳng thân Non xanh vô ngại dặm trần an như Gió
xao chẳng gợn tâm tư Cô đơn, thiểu dục, đúng
từ Bla-môn!
405. Trượng đao vị ấy bỏ rồi Chúng sanh
vô hại, với đời vô sân Cũng không xúi bẫy hại ngầm Lòng từ
quảng đại chẳng lầm Bla-môn!
406. Thân thiện giữa đám nghịch thù
Giữa người hung dữ ôn nhu, ôn hòa Vô nhiễm giữa cõi trần sa Những
vị như vậy chính là Bla-môn!
407. Tham sân chẳng dính vào lòng Ngã kiêu, tật đố thảy dòng nước trôi Hạt cải kia - đầu kim rơi! Những người như vậy sống đời
Bla-môn!
408. Nói lời chẳng mất lòng ai Dựng xây, chân thật, hòa hài, ôn
nhu Nói lời thâm thiết, bi từ Bla-môn là vậy đúng như danh người!
409. Vật kia dầu ngắn hay dài Dẫu to hay nhỏ của ai chẳng màng
Xấu tốt không lấy, không ham Những bậc như vậy xứng làm Bla-môn
410. Rỗng không chẳng một hy cầu Ðời này,đời kế chẳng đâu bận lòng Thảnh thơi siêu
thoát trần hồng Những người như vậy đúng
dòng Bla-môn!
411. Người mà tham ái tiêu vong Do nhờ trí tuệ đoạn lòng hoài nghi Thể nhập bất tử, vô vi
Như lai sẽ gọi đúng vì Bla-môn!
412. Người đã vượt thoát hai điều: Cả thiện và ác - tiêu diêu cõi ngoài
Không bụi bặm, chẳng sầu ai Những người như vậy, thiện tài
Bla-môn!
413. Lòng kia không bợn, sạch làu Sáng trong, vắng lặng, vui sầu
chẳng xao Ái và thủ, hữu vẫy chào Bla-môn là vậy ai nào khác đâu!
414. Vũng lầy nầy đã bước ra Con
đường nguy hiểm thoát xa hồi nào Ðại
dương đời sống dạt dào Xuyên qua, đi khỏi ba đào sân si
Cắt lìa ái dục, hoài nghi Tịch tịnh, vô trước thoát ly mọi miền
Chẳng còn đâu nữa ''tùy miên'' Những
bậc như vậy vinh hiền Bla-môn!
415. Ai người bỏ dục đi ra Khước từ đời
sống căn nhà thế gian Dục hữu đốt
cháy tiêu tan Những bậc như vậy dự hàng Bla-môn!
416. Ai người bỏ ái đi ra Khước từ đời
sống căn nhà thế gian Ái hữu đốt
cháy tiêu tan Những bậc như vậy dự hàng Bla-môn!
417. Lìa xa hạnh phúc cõi người Lìa luôn phước báu cõi trời cao
sang Thoát bao cám dỗ huy hoàng Những bậc như vậy đồng hàng Bla-môn!
418. Thản nhiên: ưa ghét hai bờ! Sanh y lìa đoạn lặng tờ tâm tư Thế gian chiến thắng trượng
phu Bà-la-môn gọi cho dù là ai!
419. Là người hiểu rõ hoàn toàn Sự sống, sự chết các hàng chúng
sanh Không ái luyến, đào thoát nhanh
Tự mình giác ngộ xứng dành Bla-môn!
420. Ðã lậu tận, dứt sanh y Chấm dứt thọ mạng ra đi phương nào? Chư thiên dẫu thấp hay cao
Dạ ma, nhân loại biết sao mà lần? Là La hán, là thánh nhân Là bậc
tối thượng, xuất trần Bla-môn!
421. Ai mà quá, hiện, vị lai Sống không sở hữu, trong ngoài sạch
lau Sạch lau cũng chẳng mắc câu Những người như vậy đứng đầu Bla-môn!
422. Ví như trâu chúa kiêu hùng Ðại sĩ, vô úy, vô cùng quý cao
Bậc chiến thắng cả trần lao Tuệ tri, giác ngộ - khác nào
Bla-môn!
423. Ai đời trước thấy rõ ràng
Cảnh khổ đọa xứ, cảnh nhàn chư
thiên Ðã tận sanh diệt các miền Trí tuệ cao viễn tự viên, tự thành
Mâu ni, đạo sĩ đã đành Là bậc bất tử, tên dành
Bla-môn! |
-ooOo-
"BỐ THÍ, PHÁP THÍ VÔ SONG HƯƠNG THƠM THÙ THẮNG CHẲNG ÐỒNG
PHÁP HƯƠNG BẬC TRÍ BIẾT CÁCH CÚNG DƯỜNG KIẾN TRI CHƠN CHÁNH - CON ÐƯỜNG
PHÚC VINH"HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).GIAO HOI PHAT GIAO VIETNAM TREN THE GIOI.TINH THAT KIM LIEN.AUSTRALIA,SYDNEY.13/6/2013.THICH NU CHAN TANH.MHDT.
|
No comments:
Post a Comment