Sunday 3 June 2012

Bóng vô thường.

Một sáng trời trong réo tiếng chim
Cây cỏ buông hoa tựa bên thềm,
Có người cười nói nhìn mây nước
Chiều về hồn lướt thướt mười phương. (Vô Ngã)
Vô thường từ đó nhận diện ra
Kiếp người thôi trôi nỗi phong ba,
Mấy mươi năm sống tràn nước mắt
Thôi thì lặng tắt một ánh trăng. (Vô Thường)
Đâu biết cuộc đời sẽ ra đi
Nên người còn trẻ tỏ uy nghi,
Nhưng rồi giờ phân ly cũng đến
Bận gì cũng gác lại để đi. (Khổ)
Khổ là chẳng biết đến Như Lai
Hành pháp thì không, nói dong dài,
Bản ngã tự thân cao hơn núi
Bao giờ mới nếm được an vui.HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ). TAM THANH.MHDT.4/6/2012.

No comments:

Post a Comment