Wednesday 6 June 2012

Hồ Ý Thức Tĩnh Lặng

 THÍCH QUẢNG LỰC
Hồ Ý Thức Tĩnh Lặng
Hồ Ý Thức Tĩnh Lặng
Khi ý thức không còn dậy sóng,
Nội tâm ta liền vắng bóng tâm ngôn,
Ngay lúc ấy tâm hồn ta an lạc,
Chẳng đeo sầu, chẳng chua chát, khổ đau.
Khi ý thức nằm yên, không xao động,
Mặt hồ tâm hết gợn sóng lăn tăn,
Trăng Trí Huệ in tròn đầy đáy nước,
Xua bóng đen những chấp trước vô minh.
Khi ý thức như mặt hồ tĩnh lặng,
Như trời xanh đã vắng bóng mây bay,
Trăng Chân Thường liền hiển bày khắp chỗ,
Hoa Giác ngộ sẽ nở rộ trong tâm ta.
Khi ý thức đã không còn bóng đen tự ngã,
Tâm thiền gia liền dứt bặt sóng ngữ ngôn.
Trong mọi chốn, khi đứng, đi, ngồi, nghỉ,
Biết thường hằng luôn biểu lộ bốn oai nghi.
Khi ý thức thực sự rơi vào tịnh chỉ,
Sống trong đời vẫn mất dạng ngã-tư duy,
Ngay khi đó liền hiện tiền Tri kiến Phật,
Vật thế nào, ta biết như thật, không sai!
Khi ý thức không quay về quá khứ,
Mọi hận thù, mọi luyến tiếc, mọi ưu tư,
Mọi ghen tức, mọi cưu mang uất hận,
Chẳng còn khởi để gây hấn, đấu tranh.
Khi ý thức chẳng thì thầm so sánh,
Chẳng biện phân phải, trái, chánh, tà,
Ngay khi đó những loài ma vọng tưởng
Chẳng nhiễu nhương, chẳng khởi dậy lăng xăng.
Khi ý thức chẳng nói năng, biện bạch,
Cái Ta liền chẳng hống hách tự cao,
Chẳng khen mình rồi chê hết thiên hạ,
Như thế ấy niềm an lạc mới trọn đầy trong ta.
Khi ý thức chẳng phóng ra hướng ngoại,
Chẳng cầu thần để độ thoát những nạn tai,
Chẳng dông dài những tư duy biện luận,
Tâm thiền gia liền thuần nhất, không hai.
Sở tri chướng chẳng còn gây trở ngại,
Phiền não chướng cũng chẳng xuất hiện lai rai.
Huệ giải thoát mới trở thành hiện thực,
Việc cần làm, ta mới thực sự làm xong.
Khi duyên đủ, ta sẽ thong dong đây, đó,
Mọi buồn, lo thôi hết bó chặt tâm ta.
Gặp duyên tốt, ta sẽ tùy cơ giáo hóa,
Hết duyên rồi, ta lại thong thả ra đi.
Việc trần thế, ta không còn bận suy, bận nghĩ,
Việc tử sanh ta đã chuẩn bị hướng đi.
Nẽo Vô Sanh là con đường lý tưởng,
Mái Nhà Xưa của chư Phật mười phương!
"Hồ tĩnh lặng của ý thức" là hướng đi quyết định,
Nếu sai lầm liền rớt vào chỗ "bị sinh."
Kẻ bừng tỉnh thì không tìm cầu hướng ngoại,
Tịnh tâm này ta sẽ thấy Tánh Như Lai!
Nay ghi lại những dòng thơ bất nhị,
Mượn kệ thi để nói ý không hai.
Thức tĩnh lặng là bài ca bất tuyệt,
Ai đến rồi mới thắm thiết nghĩa vô ngôn.HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).TAM THANH.MHDT.7/6/2012.

No comments:

Post a Comment