Sunday 3 June 2012

Một truyện thiền về mặt trăng.

 Nhân trung thu trăng tròn, đọc lại truyện Thiền về ánh trăng
Thiền sư Lương Khoang trú tại một căn lều tranh đơn giản mộc mạc dưới sườn đồi, sống một cuộc sống đơn giản, nhưng đầy an lạc.
Một đêm, Ngài hoằng pháp trở về, gặp một kẻ trộm đang lùng sục trong lều, kẻ trộm nhìn thấy Thiền sư, hoảng hốt không biết phải làm sao.
Thiền sư Lương Khoang hòa nhã nói với kẻ trộm đang hai tay trống rỗng :
“Chắc tìm không ra đồ gì quý giá đáng lấy phải không nào ? Chuyến đi này của ngươi tốn công vô ích rồi, thế này đi ! Tôi còn chiếc áo trên người, ngươi cầm lấy đi.”
Kẻ trộm cầm lấy cái áo của thiền sư bỏ chạy ngay, Thiền sư Lương Khoang ở trần, đứng dưới ánh trăng, nhìn theo bóng lưng kẻ trộm, cảm khái nói rằng :
“Đáng tiếc là tôi không thể tặng cho nó cái mặt trăng tròn đầy kia !”
****************************************
“Mặt trăng tròn đầy” là tự tánh của mỗi người, trong mỗi chúng ta đều có một kho báu quý giá vô cùng đó. (Hạt châu của người cùng tử)
Nếu giác ngộ thấy biết được kho tàng quý giá về tự tánh của mình, thì hà tất phải sa đọa trở thành kẻ trộm đi ăn cắp ?
Luyến tiếc của Thiền sư là mình không thể đem tặng “mặt trăng tròn đầy” này cho người khác, cũng có ý nói cho chúng ta biết, con người phải tự giác ngộ Phật tánh quý báu của mình, mà không thể có được từ ban tặng hay trao truyền.
Chủ động tin – giải – hành – chứng …
Mỗi khi nhìn thấy trăng : Hồi đầu thị ngạn !
Mỗi khi nhìn thấy người khác có điều gì hay : Tùy hỷ và xác tín : “Mình cũng có !” . Đóa sen xin tặng Người, Một vị Phật tương lai.
“Vô chứng diệc vô đắc” không phải là không có “chúng” và “đắc”, mà là “chứng”, “đắc” cũng từ nhân duyên sinh.
Nam mô Viên Mãn Tạng Bồ Tát ma ha tát ! .HET=NAM MO SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ). TAM THANH.MHDT.4/6/2012.

No comments:

Post a Comment