Giới luật là nền tảng căn bản của Phật pháp
5/ Giới luật là nền tảng căn bản của Phật pháp [^]
Bên trên đã lược bàn về danh tướng của y bát. Nay nói sơ lược về ý nghĩa thọ giới. Quý vị phải chú ý lắng nghe. Bí yếu của Phật pháp nằm nơi ba pháp vô lậu học, tức giới định huệ. Trong ba pháp này, giới luật là nền tảng căn bản. Nhờ giới luật mà sanh định. Do định mà sanh huệ. Nếu trì giới thanh tịnh thì định huệ tự nhiên sẽ được viên
thành. Thể theo ngôn từ, Phật chế giới luật, vốn có ba hạng: Thứ nhất
là giới tại gia; giới này bao gồm năm giới và tám giới. Thứ hai là giới
xuất gia; giới này bao gồm mười giới của Sa Di và Sa Di Ni, cùng giới Cụ
Túc của tỳ kheo và tỳ kheo ny. Thứ ba là giới chung cho tu sĩ và cư sĩ
(đạo tục thông hành giới), tức là tam tụ tịnh giới Bồ Tát.
Hôm nay, quý vị cầu thọ giới, tức là phát hạnh nguyện quan trọng, cao cả bậc nhất. Hạnh nghĩa là hành trì, tức y theo giới luật mà tu hành. Nguyện nghĩa là phát nguyện, tức phát bốn hoằng thệ nguyện. Hạnh nguyện nếu tương dung đầy đủ thì sẽ thành diệu dụng.
Phật chế giới luật, không ngoài việc khiến cho chúng sanh đoạn trừ thói
quen tật xấu, ngưng ác hành thiện, bỏ trần lao, hợp với tánh giác. Kinh Hoa Nghiêm thuyết:" Giới là nền tảng căn bản của đạo quả Bồ Đề vô thượng. Phải nên hành trì tịnh giới đầy đủ".
Nhờ giới mà Phật pháp mới trụ thế dài lâu. Tăng già nương vào giới mà trường tồn, phát triển.
6/ Giới pháp, giới thể, giới hạnh, giới tướng [^]
Giới được phân thành bốn loại: Giới pháp, giới thể, giới hạnh, giới tướng.
A/ Giới pháp: Phật chế năm giới, tám giới cho ưu bà tắc và ưu bà di, chế
sáu giới cho thức xoa ma noa, chế mười giới cho sa di và sa di ni, và
chế giới cụ túc cho tỳ kheo và tỳ kheo ny. Năm chúng Bồ Tát xuất gia,
thọ mười giới trọng, bốn mươi tám giới khinh. Hai chúng Bồ Tát tại gia,
thọ sáu giới trọng, hai mươi tám giới khinh. Một trăm tám mươi bốn loại
yết ma, ba ngàn oai nghi, tám muôn tế hạnh, cùng vô lượng luật nghi,
được gọi là giới pháp.
B/ Giới thể: Tức là lúc thọ giới, lãnh nạp giới pháp nơi thân tâm, khiến
phát sanh một loại giới thể. Giới thể này, tuy phàm phu không thể nghe
thấy biết đến, nhưng suốt đời hằng thường tương tục, có công năng phòng
việc xấu ngưng việc ác. Được giới thể bậc ưu hay liệt, tùy theo sự phát
tâm cao thấp trong lúc thọ giới. Người cầu giới, đầu tiên phải biết phát
tâm. Phát tâm có ba phẩm vị thượng trung hạ.
Thứ nhất, phát tâm hạ phẩm, tức ngay lúc thọ giới, trí huệ mờ mịt, hạ
liệt, thệ nguyện không rộng, hoặc tâm tán loạn, duyên cảnh không chu
toàn. Tuy thủ trì giới tướng, nhưng không thể phát khởi công dụng của
giới thể, tức phát tâm hạ phẩm, tức chỉ được giới thể hạ phẩm.
Thứ hai, phát tâm trung phẩm, tức ngay khi thọ giới, tâm duyên đến tất
cả cảnh giới tình cùng vô tình. Song, tại những cảnh duyên này, có phát
khởi phần đoạn các việc ác, phần tu các việc thiện, lại chỉ muốn tự giải
thoát sanh tử, mà hoàn toàn không có thệ nguyện độ khắp chúng sanh, tức
phát tâm trung phẩm, tức đắc giới thể bậc trung.
Thứ ba, phát tâm thượng phẩm, tức ngay nơi thọ giới, tâm tâm tương tục,
thấy cảnh sáng trong thanh tịnh, duyên đến tất cả cảnh giới hữu tình lẫn
vô tình. Ngay nơi cảnh duyên này, có thể quyết định phát đại thệ
nguyện, tức nguyện đoạn tất cả ác, nguyện tu tất cả thiện, nguyện độ tất
cả chúng sanh. Đó là phát tâm bậc thượng, tức đắc giới thể bậc thượng.
Vì vậy, nếu muốn đắc được giới thể thượng phẩm, phải nên phát tâm thượng
phẩm.
Do đó, trước khi thọ giới, phải khai mở tâm rộng rãi, kế đến lập chí cao
viễn, thì khi thấy các tướng liền hiểu rõ. Nếu không chuẩn bị kỸ càng,
chỉ mơ hồ về pháp tướng, thì làm sao đắc được giới thể thượng phẩm? Hoặc
giả, hoàn toàn không phát khởi tâm cầu giới, chỉ được danh thọ giới
trống rỗng, thật uổng công sức thọ giới, cùng lãng phí một đời tu. Quý
vị hãy thận trọng lưu ý.
Cảnh duyên tuy nhiều, nhưng không ngoài hai loại hữu tình và vô tình.
Cảnh duyên loài hữu tình tức là tất cả động vật có sanh mạng như loài
người, cá, chim, trùng, thú, v.v... Cảnh duyên vô tình tức là tất cả
loài không có sanh mạng như thực vật, khoáng vật, đất đai, núi sông, mặt
trăng, mặt trời, tinh sao, cỏ cây, nhà cửa, dụng cụ, thuốc men, v.v...
Chúng sanh tạo nghiệp ác, do mê lầm cảnh duyên trước mắt, như vừa thấy tiền tài, liền khởi tâm muốn ăn cắp; vừa thấy sắc đẹp liền khởi niệm dâm dục. Song, nghiệp ác vốn do cảnh khởi, và nghiệp thiện cũng từ cảnh mà sanh. Cảnh
là nơi nương tựa của sự chế giới, cũng chính là nền tảng căn bản phát
khởi giới luật. Ví như giới cấm giết hại và dâm dục, do cảnh hữu tình
phát khởi mà chế giới. Những giới này, cũng y theo cảnh mà sanh. Giới
cấm ăn cắp và nói láo, do cảnh hữu tình và vô tình phát khởi mà chế
giới. Thế nên, cảnh của rừng cây thâm thẩm đều là gốc của sự chế giới,
và là nhân của sự phát khởi giới. Nếu hưng khởi được tâm từ quảng đại,
duyên cảnh hữu tình và vô tình, rồi phát khởi ba thệ nguyện rộng lớn,
tương ưng cùng giới pháp, lãnh nạp vào thân, hộ trì suốt đời, tức đắc
giới thể thượng phẩm.
xem hết sách tại
Phap Ngu hien Su Hu Van.HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).THICH NU CHAN TANH.MHDT.GIAO HOI PHAT GIAO VIETNAM TREN THE GIOI.( TINH THAT KIM LIEN.AUSTRALIA,SYDNEY.26/10/2012.)
No comments:
Post a Comment