Khi thấy Phật tử đến chùa lễ bái, đang kính cẩn nghiêng mình trước đài sen trong khung cảnh trang nghiêm, tịch mịch đầy trầm hương nghi ngút, chắc hẳn có người hỏi rằng: Phật tử có cầu nguyện hay không ? Họ làm gì khi đến chùa ? Và thái độ người Phật tử ra sao đối với việc nguyện cầu ?
Trước hết chúng ta phải biết cầu nguyện là gì ? Đó là một danh từ có nhiều nghĩa – Như vậy cầu nguyện có nghĩa là thỉnh cầu ở nơi Ngài một sự chỉ đạo, hộ trì hoặc cầu xin Ngài ban cho sức khỏe, hạnh phúc, thịnh vượng, bình an và đôi khi xin Ngài tha thứ những tội lỗi đã vi phạm.
Như vậy không có vấn đề cầu nguyện trong Phật giáo theo nghĩa thông thường tức là cầu xin Thượng Đế ban ơn, tha tội, vì mỗi người phải chịu trách nhiệm với chính mình chứ không ai khác về những hành động tội, phước, lành, dữ do mình tạo ra.
Thế thì người Phật tử làm gì khi đến chùa ? Nếu là Phật tử chân chính chắc họ không đến chùa để cầu nguyện.
Chúng ta hãy theo dõi những người Phật tử đến viếng chùa để xem họ hành động như thế nào và ý nghĩa những hành động đó ra sao. Trong Phật giáo không ai buộc Phật tử phải đến chùa vào một ngày nhất định, họ có thể đến lúc nào họ muốn, nhưng phần đông Phật tử đi chùa vào những ngày lễ sám hối, rằm và 30, vì họ thích tập thể hơn là đơn độc. Họ thường mặc áo trắng, lam, nâu thì đó là những màu sắc tượng trưng cho sự thanh tịnh, giản dị và khiêm nhường. Họ đem theo cả hương, đèn, trầm và hoa quả, kính cẩn đi vào chánh điện và thành kính dâng những lễ vật lên Đức Phật.
Một điều đáng chú ý là người Phật tử lễ bái tượng Phật không có nghĩa là họ tin rằng sau khi Đức Phật nhập diệt vẫn còn hiện diện trên thế gian, để thị hiện trong các pho tượng khiến cho các pho tượng trở nên linh ứng có thể hộ trì cho những người lễ bái hay quở phạt những người bất tôn kính với Ngài. Hình tượng chỉ để nhắc nhở lại những hình ảnh sống động lúc Đức Phật còn tại thế như lúc tham thiền nhập định, lúc chuyển pháp luân, lúc trì bình khất thực, lúc nhập diệt… khiến cho người Phật tử có cảm tưởng được đối diện với chính Đức Thế Tôn.
Vậy hình tượng tự nó không phải là vật thờ cúng mà chỉ là hình ảnh tượng trưng cho họ tưởng niệm đến Đức Phật, hình tượng chỉ có tác dụng giúp họ dễ chú ý và định tâm hơn. Vì thế tuy dùng hình tượng để thờ cúng nhưng người Phật tử không có thái độ như món đồ của Vật –Tổ giáo, thờ cúng những vật như cây, núi, đá, sông,… Những ai xem Đạo Phật là tôn giáo thờ cúng hình tượng là vô căn cứ và thiếu sáng suốt.
Bởi thế, mặc dù Đức Phật đã nhập diệt nhưng đời sống và Giáo Pháp của Ngài vẫn còn có một ảnh hưởng lớn lao đối với nhân loại ngày nay, ảnh hưởng đó sống động và thực tế đến mỗi người Phật tử có cảm tưởng như Đức Phật còn tại thế, có người muốn biến cảm tưởng đó thành sự thật, bằng cách cúng cả vật thực đến Đức Phật mặc dù họ thừa biết rằng Ngài không thể thọ dụng. Linh động hóa như vậy rất hữu ích vì người Phật tử càng vững tin và tinh tấn trên đường đạo, đồng thời sự thờ cúng càng tăng thêm phần ấm cúng và trang nghiêm. Đó là một cách để chứng tỏ rằng ành hưởng của Đức Phật đối với con người mọi thời vẫn mạnh mẽ không kém lúc nguyên thủy.
Vậy khi mọi tín đồ thờ thần linh cầu xin được ban phước hay cứu rỗi, nghĩa là đời đời họ muốn làm nô lệ cho vị thần linh hay Thượng đế của họ. Người Phật Tử trái lại kính cẩn tôn thờ Đức Phật chỉ vì Ngài là Người đã đi trước, là Người hướng đạo, chứ họ không muốn làm nô lệ Ngài. Họ cũng cố gắng để được giải thoát, được chứng ngộ Phật Quả như Ngài. Vì vậy tuy tôn kính Đức Phật nhưng người Phật Tử vẫn được quyền bình đẳng với Ngài.
Đức Phật còn bình đẳng và dân chủ hơn nữa khi Ngài đã dạy : Không nên tôn kính Ngài bằng cách cúng dường lễ bái, dù cúng dường bằng những trân châu quí báu cũng không phải là cách tôn kính cao thượng. Phải thực hành theo phương pháp mà Ngài đã kinh nghiệm và chỉ dạy lại để sớm được giải thoát và đắc quả vị như Ngài.
Thật hiếm có một vị thầy nào lại không muốn được tôn trọng và chỉ muốn được học trò sớm ngang hàng với mình. Người Phật tử chân chính phải biết như vậy để không phụ lòng từ ái của Ngài, không cố chấp những hình thức lễ bái mà tự tu sửa hầu một ngày kia được giải thoát như Ngài.
Tóm lại tất cả mọi hình thức thờ cúng, tụng niệm của người Phật tử không phải để cầu xin Đức Phật cứu vớt mà chỉ có mục đích tôn kính Đức Phật và tự nguyện noi gương Ngài để hoàn thành sứ mạng tự giác giác tha.HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).THICH NU CHAN TANH.MHDT.GIAO HOI PHAT GIAO VIETNAM TREN THE GIOI.( TINH THAT KIM LIEN.AUSTRALIA,SYDNEY.21/10/2012 ).
No comments:
Post a Comment