Tuesday 24 June 2014

KINH CHUẨN ĐỀ BỔN TÔN – QUYỂN IV, PHẨM UẾ TÍCH KIM CANG BỒ TÁT THỨ TÁM.

 
KINH CHUẨN ĐỀ BỔN TÔN
QUYỂN IV
PHẨM UẾ TÍCH KIM CANG BỒ TÁT THỨ TÁM
Lúc bấy giờ Mãng Xà Vương U-Đô-Ra nghe xong lời pháp kệ, lấy làm hoan hỷ quỳ xuống chấp tay mà bạch Phật rằng:
- Đức Đại Thánh Chuẩn-Đề Vương Thế Tôn là bực liễu đạo, thông suốt được cá tánh và tâm linh của tôi. Xin Phật từ bi thương xót tế độ cho tôi được tu hành mãi mãi. Tôi xin nhớ ơn Phật, nguyện theo ngài trên bước lữ hành, rất mong đức Thế Tôn nạp thọ chú nguyện và hứa khã cho tôi. Tôi xin qui mạng Đại Thánh Chuẩn-Đề Vương Phật.
Đức Phật-Mẫu-Chuẩn-Đề phóng ánh linh quang nơi con mắt giữa màu xanh biếc nhỏ như cây kim phớt qua đầu Mãng Xà Vương U-Đô-Ra làm cho toàn thân của Mãng Xà trong lớp thương khách, phát ra ánh sáng cụ túc đắp chiếc y màu vàng, nhưng thân tướng quái dị không mất. Đại chúng thấy thế đều run sợ. Phật biết tâm niệm của mọi người nên ngài kể lại tiền thân của Mãng Xà Vương U-Đô-Ra rằng:
- Này Thiện Nam Tử! Thiện Nữ Nhơn! Cách đây không xa trãi qua hai tiểu kiếp, tại thế giới Tịnh Điạ, quốc độ Thông Quang, nước tên Ánh sáng tại thành Vương Giả. Vua nước ấy tên là Thanh Diện Vương, hoàng hậu là bà Diệu Liên Hoa xinh đẹp, nhưng tiếc thay bà đã hạ sanh một quái thai mình người đầu Mãng Xà. Lúc ấy vua Thanh Diện Vương hay hung tin, bèn thân hành đến định chém thái tử Mãng Xà, vì vua nghĩ nó là súc sanh yêu nghiệt. Hoàng hậu Diệu Liên Hoa ngăn cản không cho giết. Vua ra lệnh bắt thái tử Mãng Xà đem bỏ ra biển khơi và nhốt hoàng hậu vào lãnh cung. Đêm đó thái tử Mãng Xà bò về lãnh cung gặp mẹ và ẩn thân nơi ấy không ai hay biết. Vua Thanh Diện Vương nhốt hoàng hậu Diệu Liên Hoa trong lãnh cung trãi qua mười tám năm sau mới sực nhớ. Một hôm vua cho người đến phóng thích. Hoàng hậu Diệu Liên Hoa gặp vua và kể lại cho vua biết thái tử Mãng Xà vẫn còn sống và hiện nay đã lớn. Vua Thanh Diện Vương nghe xong nổi cơn thịnh nộ cho ngự lâm quân bao vây đốt phá lãnh cung để giết Thái-Tử Mãng Xà. Thái Tử có linh tính báo trước nên ngài đã trốn khỏi lãnh cung, và cũng vào một đêm không ai hay biết, bỗng nơi cung vua Thanh Diện Vương có một tiếng la thất thanh khiến cho bá quan văn võ kinh hoàng chạy đến tiếp cứu, thì thấy Thái Tử Mãng Xà đã giết vua trên tay còn cầm quả tim, miệng của Thái Tử đầy máu vô cùng khủng khiếp. Quan quân trông thấy đều bỏ chạy, có kẻ quá sợ hãi bị chết xĩu tại chỗ. Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa chứng kiến thấy con giết cha, mà trong lịch sử loài người chưa bao giờ nhắc đến, bà uất nghẹn miệng không nói nên lời. Thái Tử thừa cơ hội thâu tóm quyền hành, tự phong mình là vua Mãng Xà, mỗi ngày phải giết một người để nuôi vua, vì Mãng Xà Vương không có thức ăn khác. Quá nhẫn tâm, Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa triệu tập các đạo sĩ giỏi nhất đến mong giết vua Mãng Xà, nhưng tất cả đều bị thảm bại.
Bấy giờ trong thành ánh sánh có một vị Bồ-Tát tên là Ô-Sô-Sáp-Na Kim Cang Uế-Tích đang an trú tại kinh thành trong vườn cây Tổng Trì Vương tu tập Mật Hạnh Viên Mãn Trì Cú Thần Chú, có hơn hai nghìn người theo học. Pháp hội của Bồ-Tát rộng lớn, thường cứu vớt chúng sanh, hay làm việc bố thí, tiếng đồn vang xa, đức độ khó ai bì, ý chí minh mẫn, tinh thần sáng suốt, trí huệ biện tài, trồng cội công đức vô tận, hay tu tập hạnh viễn ly, thích chổ vắng lặng, thường dạy người lễ bái, thuyết pháp độ sanh và mật truyền Trì Cú Thần chú cho các vị Tỳ Kheo, Tỳ kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di tu hành đúng như pháp:
A tri hòa tri, na tri cu na tri, đế lệ sa la ba đề, A na ba đề, ba na đề, ba na ka hòa ni, ma ha ka hòa ni sĩ lâm bộ lâm.
Ngài Uế Tích Kim Cang Bồ-Tát dạy cho đồ chúng kinh hành ngồi thiền, bốn bộ oai nghi đầy đủ, học luật thuyết về tạng Nghi Giới, chỉ bảy con đường chơn lý, vẹt phá mây vô minh cho chúng sanh, cắt đứt dây tham ái, dập tắt lửa tham sân si, ban bố pháp nhũ Cam Lồ rộng lớn, giải dây phiền phược ác kiến tội lỗi, giác ngộ chánh kiến giải thoát của chư Phật mười phương ba đời, nhập vào các môn tam muội như: Đại Ái Kính tam muội, Như-Pháp tam muội, Diệu Hạnh tam muội, Tổng Trì tam muội, Đức Tạng tam muội, Viên Minh tam muội, Bạt Chiết La tam muội, Mật Nghĩa tam muội, Bửu Tiển tam muội, Thần Châu tam muội, Đại Hỏa tam muội, Nhựt Diện tam muội, Nguyệt Diện tam muội, Đại Minh tam muội, Đại Ấn tam muội, Nhứt Nghĩa tam muội, Hồng Lô tam muội, Quang Hạnh tam muội, Phất Sa tam muội, Kim Cang tam muội, Đà Ra Ni tam muội, Viễn Ly tam muội, Sư Tử Quang tam muội, Hư Vô tam muội, Đại Tán Thán tam muội, Vô Tránh tam muội, Pháp Nhản tam muội, Bích Độc tam muội, Diệu Tập tam muội, Mật Chiếu tam muội, Bổn Hạnh tam muội, Đức Sanh tam muội, Thiện Tịch tam muội, các tam tam muội nối nhau không dứt. Chư Phật mười phương đều tán dương công đức của ngài Uế Tích Kim Cang Bồ-Tát, chư Thiên rãi hoa cúng dường, trổi kỷ nhạc ca ngâm, không ngớt lời tán tụng đức Bồ-Tát. Các bậc tín thí lập chiêu đàn Tăng cúng dường ủng hộ giúp cho Bồ-Tát quay mạnh bánh xe Pháp, chỉ rõ ngọn nguồn của sự khổ. Chỉ rõ nội tâm ngoại cảnh là chổ tụ tập các mê muội ác nghiệp không ngày ra khỏi. Chỉ rõ con đường chơn lý diệt tiêu ba nghiệp tham, sân, si, mạn, nghi, tà kiến, biên kiến, ác kiến giới cấm thủ. Chỉ rõ con đường chánh đại quang minh thực thi Bát Thánh Đạo phần giúp cho chúng sanh được nhiều điều lợi ích trong sự tu tập giáo môn Bí Mật thậm thâm vi diệu, trở về cội nguồn của hư vô tịch tịnh, như nhiên vắng lặng, nhẹ nhàng, dứt các chướng ngại của thế gian và xuất thề gian. Huân tu ba môn tam muội: Không vô tướng, vô nguyện. Phá hoại thập ác, ngủ nghịch, nghiệp chướng của nhiều đời nhiều kiếp không có số định kỳ. Xuất nhập thuận nghịch ba mươi bảy phần trợ đạo, giáo hóa chúng sanh giai hửu Phật tánh. Xướng minh pháp tứ cú, tứ kệ tỉnh tâm, thuận xui theo thế đế mà diễn nghĩa đạo đế, đệ nhất Mật Nghĩa đế. Vô Chung Vô Hành Tán Nghĩa đế, Dị Ngật Diệu Âm Nghĩa đế v.v… và vô lượng các cú nghĩa đồng chữ khác lời, đồng âm khác ý, đồng hành khác thuyết, đồng dịch khác môn, đồng tu khác chứng, đồng học khác trí, đồng ý khác lời, đồng loại khác mặt v.v… các nghĩa như thế rất khó so sánh. Bồ-Tát ở nơi đó mà thành tựu vô lượng công đức lực không thể nghĩ bàn hết cho được.
Bấy giờ Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa nghe đến danh tiếng của ngài Uế Tích Kim Cang Bồ-Tát, bà liền thân hành đến để cầu kiến, nhưng đã hai lần không gặp được mặt, vì Bồ-Tát đi vắng. Sau cùng do lòng cung kính phát sanh, Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa đến lần thứ ba thỉnh cầu và gặp được Bồ-Tát. Hoàng Hậu trình bày hết những sự việc cho Bồ-Tát nghe, rồi bà kết luận rằng:
- Kính bạch đức đại Bồ-Tát! Hiện nay việc triều chính không ai làm, quốc sự như đang bị nghiêng ngữa, mọi người đều cởi áo từ quan, vì họ sợ bị ăn thịt và tánh tình hung ác của Vua Mãng Xà. Do đó hôm nay tôi muốn nhờ đến Bồ-Tát trừ khử vua Mãng Xà càng sớm càng tốt, để cho bộ máy của nước Ánh-Sáng hoạt động lại như xưa.
Ngài Uế Tích Kim Cang Bồ-Tát nghe xong, liền khuyên Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa những lời dạy quý báu rằng:
- Này Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa! Lệnh bà chớ quá lo sợ như thế, dầu sao vua Mãng Xà cũng là con của bà. Ta có thể làm việc khó làm, nhưng ta không thể làm theo ác kiến và lòng mong muốn của bà. Vua Mãng Xà giết chết một mạng người bà còn ghê tởm đến thế. Nếu ta giết chết vua Mãng Xà con của bà, lúc ấy bà sẽ ghê sợ ta đến dường nào. Bà hãy bình tâm niệm Phật, niệm Pháp, niệm Tăng và niệm thần chú Chuẩn Đề Bổn Tôn, có nhân duyên ta sẽ đến và không phụ lòng mong mỏi của bà. Nhưng ta không giết vua Mãng Xà, cũng như bà là mẹ không nỡ giết Thái Tử lúc còn nhỏ dù nó là một quái thai dị hình. Xin bà hãy suy nghĩ cho đúng đắn và an tâm ra về.
Khi Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa ra về. Ngài Uế Tích Kim Cang Bồ Tát nghĩ rằng:
- Muốn xóa được ác tâm của vua Mãng Xà, chỉ có máu của ta mới sang bằng được mà thôi.
Suy nghĩ xong, đức Bồ-Tát vài tịnh thất an nghĩ. Đồ chúng hết sức lo lắng cho số mệnh của đức Đạo Sư khả kính. Mỗi người chung nhau bàn luận về việc ấy, và muốn ngăn cản không cho đức Bồ-Tát thực hiện chuyến đi mạo hiểm này.
Sáng hôm sau Bồ-Tát ở giữa đại chúng dạy bảo các hàng Tỳ Kheo, Tỳ kheo Ni, Ưu Bà Tắc, Ưu Bà Di hết sức khéo léo, rồi đắp y mang bát đi đến kinh thành nước Ánh-Sáng yết kiến vua Mãng Xà. Lúc ấy vua định ăn thịt người thứ một trăm thì Đức Bồ-Tát vừa đến kịp thời. Vua Mãng Xà thấy Bồ-Tát không chút sợ sệt nên có phần kinh ngạc. Vua hỏi:
- Ngươi từ đâu đến đây, ngươi không sợ chết sao?
Bồ-Tát Kim Cang Uế Tích tâu rằng:
- Này Đại Vương! Hôm nay tôi đến đây để tình nguyện chết thay cho người thứ một trăm này. Rất mong Đại Vương tha chết cho người ấy, vì ông ấy rất ốm yếu, còn tôi thân thể khỏe mạnh máu tốt thịt ngon, xin đem đến nạp cho Đại-Vương muôn năm vĩnh diệt.
Vua Mãng Xà nghe đức Bồ-Tát nói như thế, mặt lộ nét vui mừng cười lớn mà đáp rằng:
- Tốt lắm! Tốt lắm! Đã từ lâu mọi người đều xa lánh ta, thế mà hôm nay cũng có người tốt với ta đem thịt đến nạp. Ta rất nhớ ơn nhà ngươi. Nào hãy đến đây ngươi đừng sợ.
Bồ-Tát Ô Sô Sáp Na Kim Cang Uế Tích bước đến trước mặt vua Mãng Xà, bất thần ánh sáng nơi đảnh môn của đức Bồ-Tát chiếu ra hai đạo hào quang xanh biếc nhỏ như mũi kim giáng vào đôi mắt của vua Mãng Xà, làm cho đức vua không còn chủ động được té xuống ngai vàng. Đó là do hai vị Hộ Pháp chuyển Thế Long Vương đánh vào đôi mắt của vua. Bồ-Tát thấy thế nên vội vàng đỡ vua lên. Mãng Xà Vương ôm mắt gào thét rên rĩ đau buốt, tứ chi tê liệt, mắt không còn thấy ánh sánh nữa. Tức thời, ngự lâm quân trong cung phục sẵn xông ra định giết chết vua theo mệnh lệnh của Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa. Ngài Uế Tích Kim Cang Bồ Tát vội đưa tay ngăn cản rằng:
- Các ngươi chớ nên giết vua, nếu các ngươi cố tâm giết vua, thời hãy giết ta trước. Các ngươi không sợ giết vua thí chúa là phạm tội thất nghịch hay sao?
Mọi người đều kinh lạ nhìn nhau không nói nên lời thân tâm bất động. Bấy giờ Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa xuất hiện ra lệnh bắt vua Mãng Xà đem hành hình. Nhưng đức Bồ-Tát Kim Cang Uế Tích đã ngăn lại mà nói rằng:
- Mọi người chớ nên giết vua mà phạm tội thất nghịch, hãy giết tôi trước đi, vì chính tôi đã hại vua Mãng Xà.
Vua Mãng Xà biết mình khó thoát khỏi cái chết nên nói với mọi người rằng:
- Ta đã sa cơ thất thế rồi, các ngươi hãy giết ta đi, chớ nên động chạm đến vị Bồ-Tát này. Ta muốn chuộc lại lỗi lầm đã gây ra từ bấy lâu nay. Vậy các ngươi hãy thừa hành lời dạy của Mẹ ta mà xuống tay đi.
Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa nghe vua nói như thế, thời tâm hồn chết cứng im lặng không nói nên lời. Bá quan văn võ có mặt đều đồng nhìn nhau hô to rằng:
- Hãy chém vua Mãng Xà đi!!!
Bấy giờ, ngài Uế Tích Kim Cang Bồ-Tát lớn tiếng khuyên bảo mọi người rằng:
- Này hỡi Trang Nam Tử! Thiện Nữ Nhơn! Nếu ta không đến đây, thì giờ này vua Mãng Xà vẫn chưa biết ăn năn, và tiếp tục sát hại mọi người. Hôm nay vua đã biết ăn năng thì chẳng được giết, vì dù sao ngài cũng là vua của một nước và cũng là con của Hoàng Hậu Diệu Liên Hoa. Do lẽ này mà các ngươi hãy phóng thích cho vua và chớ nên sát hại.
Vua Mãng Xà nghe nói đến lời khuyên bảo quí giá của đức Bồ-Tát khiến cho thân và tâm của vua xúc động ăn năn tội lỗi đã gây ra. Vua tự biết mình dù có đi đến đâu cũng không có chỗ vun thân, nên bất thần rút đoản kiếm đâm vào tim tự sát. Ngài Uế Tích Kim Cang Bồ Tát thấy việc làm của vua quá nhanh chóng không kịp ngăn trở. Bồ-Tát ôm vua trong vòng tay đau đớn, vua Mãng Xà trong cơn hấp hối nói với đức Bồ-Tát những lời sau cùng rằng:
- Xin ngài … nhớ tế độ cho tôi… trong hiền kiếp… Tôi… xin quy-y… đức Bồ-Tát…
Nói xong vua Mãng Xà tắt hơi thở. Vì kiếp làm Mãng Xà chưa hết nên sanh về thế giới này để chờ ta đến hóa độ. Mãng Xà Vương tự biết ăn năn tội nghiệp xưa nên đã tu luyện dưới đầm Li-A-Ha hơn bốn nghìn năm pháp thuật dị hình dị dạng, hóa hóa, mầu mầu không ai ngờ được. Chỉ có ta biết được thấy được Mãng Xà Vương đã đến đây trong lớp một thương khách để xin quy-y Phật Pháp Tăng Tam bảo. Ta nay vì ngươi Mà thuyết bài thần chú rằng:
- Úm bút quát hốt lốt ma ha bát ra ngân na ngai, dẫn chấp dẫn hê ma ni, dĩ biệt dĩ ma na thế. Úm chước cấp na ô thâm mộ hốt lốt. Hùm hùm hùm, phấn phấn phấn phấn phấn tóa ha.
Đây là bài thần chú Uế Tích Kim Cang Đại Viên Mãn Bồ-Tát Ma ha tát mà ta đã tu tập vào thuở trước. Tất cả chư Bồ-Tát mười phương đều đến vân tập nghe thuyết bài thần chú thậm thâm vi diệu công đức này. Nếu có trai lành gái tín hay thọ trì, biên chép tu tập theo pháp môn Mật-Giáo, phải biết người ấy mau tiêu trừ tội lỗi và nghiệp chướng. Chư Thiên Long Thần Hộ Pháp thường hay hộ vệ đó được an ổn tránh khỏi các sự bức hại. Vào chỗ nhơ uế cầu cống hỗn tạp đều được như ý. Nếu có chú thư hảm hại, hoặc trù rủa yếm đối đều không thể làm hại được. Hoặc gặp oán tặc hung dữ đến bao vây, do sức trì tụng thần chú Uế Tích Kim Cang khiến chúng liền lui mất. Hoặc bị cọp vồ, đá lăn, té núi, do sức trì tụng thần chú các thú dữ đều vô hại. Hoặc có Quỉ Dạ Xoa, La Sát, Cưu Bàn Trà, Phú Đơn Na, Tỳ Ma Dạ Ca toan muốn bắt ăn thịt, do sức thủ trì thần chú Đà Ra Ni tối thượng này khiến Quỉ chúng đều sợ hải chạy mất. Ta đã tu tập bài thần chú này trãi qua như số các vi trần, độ cho vô lượng chúng sanh trong pháp giới thân và tâm chẳng thối chuyển. Nhờ sức mạnh vạn năng của Tối Đẳng Đẳng chú hàng phục Ma chúng dễ dàng, phiền nảo bức rời, thân tâm thanh tịnh. Này U-Đô-Ra! Ngài Uế Tích Kim Cang Bồ-Tát thuở đó không ai xa lạ chính là thân ta, còn vua Mãng Xà chính là thân ông tại thế. Bây giờ Phật-Mẫu-Chuẩn-Đề muốn tuyên lại nghĩa trên mà nói kệ rằng:
1. Ta nhớ Phật quá khứ
Nơi trung tâm vũ trụ
Có Đức Phật tên là
Hiệu Đại Nhựt Như Lai
Khẩu truyền chơn mật chú
Án, Ốm, Úm, Ôm, Um
Tiếng chú rền vang lớn
Thông thấu cả mười phương
Chấn động các thủy địa
Rung rinh nhà Ma Vương
Như tiếng rống Sư-Tử
Muôn loài đều thức dậy
Ta thực hành phương pháp
Tu tập hạnh Bí-Mật
Đà Ra Ni giới tướng
Không có chỗ nào khác
Duy nhứt chuyển chơn ngôn
Uy vũ khó nghĩ lường
Trong hằng sa ức kiếp
Tin tưởng lòng bền vững
Bỏ khiếp nhược lo sợ
Mà tu tập Mật-Hạnh
Công đức chẳng ai thấy
Trùm che khắp tất cả
Làm vui đẹp lòng chúng
Chư Thiên đến rãi hoa
Cúng dường lòng tôn kính
Tán Thán Đại Pháp Sư
Phước đức vô cùng tận
Thoáng qua trong phút giây
Trãi hằng sa ức kiếp
Hành đạo chơn hành đạo
Sáng tỏ lòng bất hư
Chỗ tu tập khó làm
Phàm phu chẳng đến được
2. Hỡi này U-Đô-Ra!
Ngươi chẳng nên tự trách
Tánh khí nghiệp oan khiên
Đã huân tập tội ác
Làm cho kẻ thế gian
Sanh ra nhiều điên đảo
Phàm phu chẳng kềm được
Ta vì đó độ thoát
Cho chúng sanh si mê
Bỏ tham đắm ác trược
Mà làm hạnh Bồ-Tát
Sức mạnh đại Tổng-Trì
Kim Cang Thần Biến Tướng
Phá ác độ quần mê
Dùng phương tiện chơn chánh
Ngăn trừ ác phương tiện
Dùng thiện pháp tinh xảo
Tảo trừ Đại Ma Vương
Các tội lỗi phiền não
Đều từ đó mà sanh
Vô lượng và vô chung
Kiếp trược nghiệp chướng sâu
Không ai suy gẫm thấy
Dù biết lòng ngây dại
Mà chịu đựng hình phạt
Do tội căn phát ra
3. Ta là cha muôn loại
Thầy lớn của Trời, Người
Đấng Hắc Bạch bình đẳng
Trí huệ, Đại Thánh Huệ
Quảng Huệ, Thanh Tịnh Huệ
Tập Huệ, Nhứt Diện Huệ
Bát Nhã, Thắng Nghĩa Huệ
Tán Huệ, Bình Định Huệ
Pháp Huệ, Chơn Diệu Huệ
Mật Huệ khó nghĩ bàn
Thần Huệ đại bí môn
Giáng bạt chú đại vũ
Chuyển mạnh Đà Ra Ni
Quay nhanh bánh xe pháp
Chuyên chở cả đại chúng
Trên cổ xe đại thừa
Khiến đó đặng thoát khỏi
Đường tăm tối vô minh
Tu tập bốn vô úy
Tẩy sạch sự lo sợ
Nhẹ nhàng lòng tịnh diệu
Mà hành đạo Bồ-Tát
Ta bỏ thân chẳng tiếc
Như số kiếp vi trần
Để cầu pháp Bí-Mật
Thần Chú Đại Chuẩn-Đề
Kim Cang Viên Mãn Pháp
Bảy mươi ức đức Phật
Nghe âm thanh thần chú
Liền vân tập phân thân
Khiến ủng hộ cho đó
4. Hỡi này U-ĐÔ-RA!
Chánh niệm rất sâu xa
Suy nghĩ cho tường tận
Mới có thể biết được
Bí-Pháp thâm áo này
Hàng Thanh Văn, Duyên Giác
Không có thể đến dược
Chỗ tịnh diệu của Phật
5. Hỡi này U-Đô-Ra!
Vô thường mau như chớp
Thoáng qua trong đời người
Không ai nài nĩ được
Cầu sinh chẳng được sinh
Cầu tử chẳng được tử
Chơn lý không thuận nghịch
Vì phương tiện dắt dìu
Mà ta nói thuận, nghịch
An ổn lòng chúng sanh
Thực hành Chơn Thánh Đế
Cầu nguyện Đại Chơn Ngôn
Vào tri kiến của Phật
Phá mê chấp tham ác
Cùng bỏn xẻn sân si
Tu tập pháp chánh kiến
Chẳng rời Chơn Thiện Đạo
Chánh Trí, Chánh tư duy
Đại lực, đại tư duy
Diễn pháp nghĩa rộng lớn
Âm thanh nhập đại địa
Loan dần các địa chủng
Như giấy dễ ăn màu
Đạo Phật cũng như thế
6. Lời Phật dạy vi diệu
Chánh ngữ và khiêm tốn
Diệu ngữ, Mật ngữ thảy
Âm thanh thật êm nhẹ
Mát mẽ vui lòng chúng
Trong số kiếp hằng sa
Ta hành đạo thiết tha
Cần tu Bồ-Tát hạnh
Dùng oai nghi vững chắc
Che chở chánh Huệ Mạng
Thần kinh, Quỉ đều phục
Chúng sanh thấy muốn tu
Mà bỏ các oán thù
Quy-y theo Phật Pháp
Tu tập nghiệp chơn chánh
Xa lìa hẳn ác đạo
Chẳng giết hại chúng sanh
Bằng gươm đao bẩy gập
Huân tu Thập Thiện Đạo
Noi gương các đức Phật
Thực thi chánh tinh tấn
Vượt qua các hiểm nạn
Chẳng sợ khó sợ khổ
Mà tụng chú Chuẩn-Đề
Giữ gìn nghiệp chơn chánh
Ý niệm đều ngay thẳng
Vào Mật Định Tổng Trì
Phát huy Diệu Nghĩa Pháp
Để cầu chứng Phật Đạo
7. Hỡi này U-Đô-Ra!
Cũng trong đời hiền kiếp
Chia ra mỗi tiểu kiếp
Ta hành đạo Bồ-Tát
Đi cầu khắp bốn phương
Cúng dường các châu báu
Bố thí cả vật chất
Và vợ con đáng yêu
Vì để cầu Phật Đạo
Lòng luôn siệng tinh tấn
Dù chẳng gặp Đạo sư
Mà chẳng hề thối chuyển
Chuyên tâm và ghi nhớ
Phật Pháp Tăng Tam Bảo
Trong núi rừng so đo
Qua biển lớn sanh tử
Lạc giữa quân trận trung
Ác tăng đang vây khổn
Lòng chẳng hề sợ sệt
Vì để cầu Phật Đạo
Lúc mệt mỏi chợt chân
Té rơi xuống vực thẳm
Ý chí không xao xuyến
Cầu chết để bỏ thân
Mà chẳng thể chết được
Vì để cầu Phật Đạo
8. Đức Đại Nhựt Như Lai
Hiện đến trong tâm trí
Dạy cho tạng Bí-Mật
Khi hôn mê tỉnh lại
Ta vui mừng khôn xiết
Thực hành pháp Mật Giáo
Thần chú Đại Chuẩn Đề
Tổng Trì Vô Giáo Môn
Thành tựu Tô-Tất-Địa
Chứng đặng pháp Chánh Giác
Bấy giờ Mãng Xà Vương được đức Phật đổi danh hiệu là Chiết Độc Hành Giả, ở giữa đại chúng siêng năng tinh tấn tu hành nhập định bảy ngày liên tiếp chứng quả La Hán. Khi Phật Mẫu Chuẩn Đề thuyết xong kinh đại thừa Diệu Đức Bổn Tôn Thành Phật Tâm chú xong, có vô lượng Thánh chúng phát tâm vô thượng Đà Ra Ni. Hàng Thanh Văn, Duyên Giác tin hiểu pháp môn Bí-Mật đại phương tiện có vô số chúng sanh được tâm bất thối chuyển. Tất cả chúng Bồ-Tát dùng các cách tôn trọng ngợi khen và phát nguyện giữ gìn kinh này đúng như pháp mà tín thọ phụng hành.
Nammô Chuẩn Đề Hội Thượng Phật Bồ Tát (3 lần)
(Hết phẩm thứ tám)
KINH CHUẨN ĐỀ BỔN TÔN
QUYỂN THỨ TƯ
SimSumPacố tình hại Phật. Đốt động Mãng Xà hành giả đến quy-y. Cầu thưa hỏi đấng Từ-Bi dạy Mật-Pháp. Thưở quá khứ tiền thân là Uế Tích, độ Xà Vương cứu chúng thoát hiểm nguy. Trọng pháp lành trong giờ phút phân ly. Tắt hơi thở Xà Vương nhớ Bồ-Tát.
Nammô Thường Trụ Thập phương Phật
Nammô Thường Trụ Thập phương Pháp
Nammô Thường Trụ Thập phương Tăng
Nam mô Chuẩn Đề Vương Phật (3 lần)
———————
(Xin xem tiếp)
KINH CHUẨN ĐỀ BỔN TÔN
QUYỂN V
 
 PHẨM CỤ TÚC PHÁ TƯỚNG THỨ CHÍN
HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).GIAO HOI PHAT GIAO VIETNAM TREN THE GIOI.TINH THAT KIM LIEN.BAT CHANH DAO.THICH NU CHAN TANH.GIAC TAM.AUSTRALIA,SYDNEY.24/6/2014.

No comments:

Post a Comment