Ngài Mục Liên là một trong số mười đại đệ tử của Đức Phật, tài giỏi hàng đầu về thần thông. Một ngày ngài dùng "đạo nhãn" xem trong thế gian và nhận thấy mẹ mình bị sinh vào con đường đói khổ trong chốn địa ngục thẳm sâu, chịu bao nhiêu cực hình. Ngài thương xót nên mang cơm đến dâng cho mẹ. Bởi lòng tham lam độc ác trong tiền kiếp nổi bừng lên nên khi bà mẹ đưa cơm vào miệng thì cơm hóa thành ra than hồng, bà không ăn được.
Ngài Mục Liên hết sức đau buồn, trở về bạch với Phật mọi sự tình và cầu xin Phật chỉ dạy cho phương cách cứu độ mẹ mình. Phật dạy rằng mặc dù lòng hiếu thảo của ngài vô cùng lớn lao và tuy rất giỏi về thần thông ngài cũng không thể một mình mà cứu độ được cho mẹ. Phải cần nhờ đến oai thần, đến đức lớn như biển, đến lực gia trì của chư tăng, ni trong mười phương, mới mong giải thoát được cho mẹ.
Ngài Mục Liên đã thực hiện đúng những lời Phật dạy, vào ngày RẰM tháng BẢY, ngày lễ VU LAN, thành tâm kính lễ trai tăng nên mẹ mới thoát khỏi kiếp quỷ đói và sinh về cảnh giới an lành.
Truyện MỤC LIÊN - THANH ĐỀ nhấn mạnh đến luật "nhân quả", đến lòng hiếu thảo chí thành của ngài Mục Liên và công đức trì trai, giữ giới thanh tịnh trong ba tháng an cư kiết hạ của chư tăng, ni. Tất cả cùng thành tâm chú nguyện mà tạo ra sức mạnh cảm thông và kích thích đến tâm hồn bà Thanh Đề, làm bà tự bản thân mình thức tỉnh cơn mê, xoay chuyển tâm niệm ác, hướng về nẻo thiện và do đó thoát khỏi hình phạt khổ cực nơi địa ngục. Kinh Phật dạy rằng:
"Tâm có thể tạo nghiệp,
mà tâm cũng có thể chuyển nghiệp."
Ngài Mục Liên là một tấm gương sáng chói tượng trưng cho lòng chí hiếu và báo ân. Ngài đã thực hành phép sám hối để báo ân mà cứu được mẹ thoát khỏi địa ngục.
Ngày Vu Lan cũng là ngày "Báo Hiếu", gợi lại lòng hiếu thảo của người con Phật. Nhân dịp này Phật tử nhớ lại công ơn cha mẹ sinh thành nuôi dưỡng cực khổ mà nhờ đến sức chú nguyện của chư tăng, ni để phụ lực mà độ cho cha mẹ.
Cha mẹ quá vãng dù đã qua bảy đời thì nếu có sa vào đường khổ cũng nhờ phúc đức này mà được thoát khỏi, được siêu thăng. Còn nếu cha mẹ không đi trong đường khổ thì nhờ phúc đức này mà được tăng trưởng thiện căn. Nếu cha mẹ còn sống, chưa qua đời, thời nhờ phúc đức đó mà tăng trưởng tuổi thọ và phát tâm Bồ Đề.
Ngày lễ Vu Lan cũng là ngày "Xá Tội Vong Nhân", ngày cầu siêu độ cho tiền nhân quá cố. Đó là ngày tha thứ mọi lỗi lầm. Mọi người đều ăn năn, xin cải đổi sám hối. Chư tăng, ni cầu nguyện cho các vong nhân được thoát khỏi cảnh đọa đày của ba đường ác là "địa ngục, ngạ quỷ và súc sinh".
Hiếu thảo thường được hiểu là lo đầy đủ mọi thứ về vật chất cho cha mẹ. Nhưng cha mẹ sẽ qua đời một ngày nào đó. Theo Đạo Phật, chúng ta không chỉ có mặt ở một đời này mà còn có mặt ở vô số kiếp về trước và sau nữa, mất thân này sẽ
mang thân khác. Bởi vậy người con hiếu còn phải lo cho cha mẹ cả về tinh thần, làm sao thức tỉnh cha mẹ hướng về đường thiện, tin vào nhân quả tội phước, quy y tam Bảo, niệm Phật làm lành để trong đời hiện tại cha mẹ được yên vui và khi mất đi sẽ được hạnh phúc, an lành trong đời sau.
"Tâm hiếu là tâm Phật. Hạnh hiếu là hạnh Phật". Với truyền thống người Việt ta, hiếu thảo là một nền tảng đạo đức rất cần thiết, rất thiêng liêng và cao cả. Có hiếu trong gia đình thì mới có thể là một công dân tốt ngoài xã hội. Hiếu là bước đầu để xây dựng một gia đình tốt đẹp, một xã hội văn minh và tiến lên thành một quốc gia cường thịnh.
Truyện xưa có kể lại rằng |
Thời gian thấm thoắt trôi nhanh |
Khi chàng vừa mới đi xong |
Về phần La Bốc buôn hàng |
Gia nhân Ích Lợi nghe qua |
Họ hàng, quyến thuộc, người thân |
Bà Thanh Đề rất hoang mang |
Về nhà chỉ được ít ngày |
Biết rằng mẹ nghiệp nặng nề |
Thời gian xoay chuyển lẹ làng |
Nghe xong La Bốc tâm thành |
Một ngày ngài Mục Kiền Liên |
Đầu tiên ngài tới "Nhân Quan" |
Ngài bèn tiếp cuộc hành trình |
Qua tầng "Bác Hoạch" gần kề |
|
Xuống ngay địa ngục kinh hồn |
Kiếm hoài bóng mẹ không ra |
Mục Kiền Liên bước chân sang |
Mục Kiền Liên tìm mẫu thân |
Ngài sầu não bước chân qua |
Kiếm tìm không thấy mẹ đâu |
Tìm không thấy mẹ khắp nơi |
Mẹ hiền tìm mãi thấy đâu |
Trên đường trở lại dương gian |
Sau khi tới chỗ Phật ngồi |
Nhìn người đệ tử nổi trôi |
Mục Kiền Liên tạ ân tình |
Mục Kiền Liên gặp mẫu thân |
Mục Kiền Liên lòng bồi hồi |
Nghe xong lẳng lặng ra đi |
Mục Kiền Liên hiếu thảo thay |
Mục Kiền Liên cũng thầm vui |
Mục Kiền Liên lòng rối bời |
Mục Kiền Liên tìm Phật ngay |
Mục Kiền Liên nghe lời vàng |
Mục Kiền Liên rất vui mừng |
Sau khi Phật dạy dứt lời |
Từ khi cứu được mẹ mình |
Trên đường hoằng pháp thong dong |
Tin về ngài Mục Kiền Liên |
Nghe tin ngài Mục Kiền Liên |
Trong một tiền kiếp xưa kia |
Thầy trụ trì về tới nơi |
Giờ nghe chuyện kiếp thứ hai |
Đây là mưu kế vợ thôi |
Sau lần đầu chẳng thành công |
Tiếng "con ơi!" thốt nhẹ vang |
Bà Thanh Đề, thiếu lòng tin
Cho nên nhân xấu triền miên gieo hoài
Để rồi hái quả bi ai
Xác thân đầy đọa, hình hài thương đau
Trầm luân dưới chốn ngục sâu
Tấm gương còn đó ai nào dễ quên.
Riêng về phần thầy Mục Liên
Ngẫm qua tiền kiếp kể trên rõ ràng
Một thời bất hiếu bạo tàn
Kiếp này quả báo phũ phàng lắm thay
Và trong kiếp sau cùng này
Nghiệp mong trả dứt không dây dưa hoài
Cho nên hứng tảng đá rơi
Tan xương, nát thịt đè người cũng cam
Nghiệp thế gian trả không oan
Dù thần thông giỏi cũng làm ngơ thôi
Một khi trả dứt nghiệp rồi
Đường tu mới mở rạng ngời kiếp sau.HET=NAM MO BON SU THICH CA MAU NI PHAT.( 3 LAN ).TAM THANH,MHDT.11/4/2012.
No comments:
Post a Comment